Edit: Bonnie/Hãy đọc ở trang chính chủ
"Trước khi đi đăng ký, tôi chỉ có một vấn đề." Nguyễn Nhàn dừng lại bên ngoài cửa phòng kiểm tra, Đường Diệc Bộ đang đỡ anh không thể không dừng lại theo.
Robot hình người kỳ quái tự xưng là "mô hình cũ" này hơi nghiêng đầu, tỏ vẻ mình đang nghe.
"Tôi vốn tưởng rằng mấy người Đinh Trạch Bằng chỉ tiện tay cứu tôi, nhưng nghe Trương Á Triết vừa nói, hình như bọn họ đã sớm có mục tiêu để cứu viện rồi. Cậu bảo tôi thay thế người kia, thật sao?" Nguyễn Nhàn thì thầm đặt câu hỏi.
"Ừm." Đường Diệc Bộ hào phóng thừa nhận, "Tôi nhìn thấy Phúc Hành Liêm nuốt thi thể của người kia ở gần phế tích. Hắn ta bất hạnh bỏ mình, cho nên Trương Á Triết mới mất dấu tín hiệu cầu cứu. Không cần lo lắng, hắn ta sẽ không đột nhiên xuất hiện."
Nguyễn Nhàn nhìn về phía Đường Diệc Bộ bằng ánh mắt phức tạp.
Đúng là đối phương có một ngoại hình loài người vô cùng tuấn mỹ. Đôi mắt vàng kim kia giống như được nhuộm nắng, ánh mắt nghiêm túc chăm chú nhưng lại không có nhiệt độ. Giống như là đang quan sát những sinh vật khác cách một lớp kính dày trong suốt vậy — tuy khoảng cách rất gần nhưng lại có một cảm giác xa cách nào đó không thể hóa giải.
Đây không phải là ánh mắt của "người".
Đây là lần đầu tiên Nguyễn Nhàn ý thức được mình vàđối phương là hai loại sinh vật, nếu như Đường Diệc Bộ được xem như là một loại sinh vật nào đó.
Động cơ đặt câu hỏi của anh rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-vui-ve/548385/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.