Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dù gì cũng không ngủ được, bên ngoài lại có động tĩnh kỳ quái như vậy, Yến Thừa Cựu suy xét hồi lâu, nhẹ nhàng mở cửa sổ, trực tiếp nhảy ra ngoài.
Cậu cũng suy nghĩ rất nhiều mới mua căn phòng này, cạnh phòng Dương Tuyển giả còn hai căn khác, đối diện cũng có một căn, nhưng Yến Thừa Cựu vẫn kiên định muốn mua căn bên ngoài, cũng là căn bị mặt trời chiếu nhiều nhất.
Đêm khuya thanh mát, sao trên trời phá lệ sáng ngời. Yến Thừa Cựu cảm nhận gió thổi bốn phía, yên lặng đếm.
Một hai ba bốn năm sáu bảy tám.
Có khoảng mười hai người.
Mười hai người thân thủ bất phàm lén lút tới đây, dường như là đang tìm cậu?
Trong lòng Yến Thừa Cựu không khỏi có chút tò mò, từ khi cậu đến căn cứ rất ít ra ngoài, cũng không có cơ hội đắc tội ai khác, hiện tại đột nhiên xuất hiện nhiều người như vậy, không lẽ là vì cậu mua căn phòng gần với phòng của Dương Tuyển giả kia nhất?
Chắc là không tới mức đó đâu.
Võ công của Yến Thừa Cựu tuy rằng không tệ, nhưng từ nhỏ đã lớn lên trong sự bảo vệ của người khác, sau lại trực tiếp vào học viện, suy cho cùng cũng chỉ là một đứa nhóc, tất nhiên là không hề cho rằng mình đã để lộ sơ hở vào một lúc nào đó, mà đặt hết hoài nghi lên những thứ khác.
Đứng mũi chịu sào là hai quả trứng gà mà Yến Thừa Cựu đã mang về.
Các loại quân đội lệ thuộc quốc gia nhiều không đếm xuể, bọn họ không thể đơn phương đối chiến với Dương Tuyển giả, nhưng sự ăn ý sinh ra từ nhiều năm cùng nhau huấn luyện đã đủ để họ đánh bại tất cả, một khi nhân số trở thành ưu thế thì dù có là Dương Tuyển giả cũng chỉ có thể nuốt hận rời đi. Quân nhân cũng không phải là không mang về Dương Tuyển thú con hay trứng, nhưng những quả trứng có thể nở thật sự quá ít, hơn nữa cấp bậc cũng khác với Dương Tuyển thú thông thường.
Mà giá trị của hai quả trứng gà Yến Thừa Cựu đem về lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của cậu.
Lần đầu tiên gặp được con gà trống, Yến Thừa Cựu không chắc là mình có thể đánh lại nó, càng không nói tới con gà mái to gấp đôi kia. Nếu chỉ nhân lúc bọn nó không để ý trộm vài quả trứng cũng không phải là không có khả năng, nhưng Yến Thừa Cựu một mình mang về hai quả, nhân viên cho cậu mượn túi ngủ còn nói rằng cậu chỉ ra ngoài không tới một ngày. Khoảng cách từ nhà an toàn bọn họ đến trại chăn nuôi rất xa, mặt trời đen còn mọc mấy tiếng đồng hồ. Yến Thừa Cựu đột nhiên xuất hiện trong nhà an toàn, anh họ cậu là Tạ Tư Hàm cũng không có xe, rốt cuộc Yến Thừa Cựu dùng cách nào để đơn thương độc mã lấy được hai quả trứng từ trại chăn nuôi?
Mà lúc Yến Thừa Cựu dùng trứng gà để trao đổi tài nguyên, cái gì cũng không muốn, lại cố tình chọn căn phòng bên cạnh phòng của Dương Tuyển giả, như thế nào cũng không chịu dọn đi. Ngay sau đó, Dương Tuyển giả kia cũng đưa ra hai quả trứng gà và một con Dương Tuyển thú nửa sống nửa chết làm "tiền mua nhà".
Rất hiển nhiên, con gà trống của Dương Tuyển giả và hai quả trứng gà của Yến Thừa Cựu là cùng một lò mà ra.
Liên kết toàn bộ manh mối này với nhau, vậy thì kết quả lại quá rõ ràng rồi.
Một Yến Thừa Cựu lai lịch không rõ ràng lại có bản lĩnh cao cường, rất có khả năng là người của Dương Tuyển giả được phái tới làm nội gián nằm vùng. Nhưng mà cấp trên của chính phủ và viện Khoa Học cũng tràn đầy nghi ngờ, nếu thật sự là thế vậy thì sơ hở của Yến Thừa Cựu quá nhiều, thiếu điều muốn viết bốn chữ "Tôi rất khả nghi" lên mặt. Còn nữa, bọn họ ở nhà biết chuyện nhà mình, địa phương bé nhỏ của họ căn bản không có thứ gì khiến người khác nhớ thương. Vì không muốn rút dây động rừng, cấp trên quyết định không trực tiếp bắt Tạ Tư Hàm và Yến Thừa Cựu về tra khảo, đành phải nói với bên quốc gia phái quân nhân cấp cao và nghiên cứu viên đến sống cạnh Dương Tuyển giả, thuận tiện nhắc nhở bọn họ chú ý Yến Thừa Cựu nhiều một chút.
Những động tĩnh ban đêm mà Yến Thừa Cựu có thể nghe thấy thì nhóm bộ đội đặc chủng cũng đều có thể nghe được.
Cục diện giữa Dương Tuyển giả và người bình thường gần như là một mất một còn, căn bản không có khả năng chung sống hòa bình, vất vả lắm mới xuất hiện một Dương Tuyển giả muốn ở trong phòng an toàn, tất nhiên là phải chú ý rồi, chưa kể tới phong cách dùng bài tây đặc thù này còn làm cho họ nhớ tới Dương Tuyển giả tiếng tăm lừng lẫy kia.
Cho dù là Dương Tuyển giả, bên quân đội cũng có mấy phần gấp rút.
Không thể nghi ngờ, một Lâm Ẩm Vô dùng bài tây làm vũ khí là một người nguy hiểm trong nguy hiểm.
Trước tận thế, con người Lâm Ẩm Vô cũng vô cùng xuất chúng. Theo điều tra, thời điểm hắn học tiểu học đã có chỉ số thông minh vượt mức bình thường, đối với cái chết cũng không có nửa điểm thương hại, một lần làm bạn học và giáo viên thập phần sợ hãi. Cha mẹ hắn cũng không mấy yêu thương đứa con này, thậm chí còn tìm bác sĩ tâm lý cho hắn. Chỉ là bác sĩ không thể nhìn ra vấn đề gì, cho rằng thiên tài thì luôn khác biệt. Lúc học cấp hai, Lâm Ẩm Vô lập tức trở nên được hoan nghênh, thành thục ổn trọng, rộng rãi hào phóng, lên đến cấp ba thì thuận lợi tiến vào trường đại học tốt nhất, tất cả đều có vẻ hoàn mỹ không khuyết điểm.
Chính bởi vì quá hoàn mỹ nên mới có người hoài nghi.
Hắn không ham mê quyền lợi sắc đẹp, cũng không thuốc lá rượu chè, lại có hứng thú với các môn thể thao vận động, nhưng môn nào cũng không học quá ba tháng. Những giáo viên từng dạy hắn đã thừa nhận, người này trời sinh quái thai, rất nhiều thứ chỉ cần học qua một lần là đã có thể làm được. Thậm chí khi học bắn bia ở kỳ quân sự hắn cũng thành công bắn mười bia đạt được thành tích hoàn mỹ nhất làm huấn luyện viên khiếp sợ một phen.
Quan trọng nhất là sau khi Lâm Ẩm Vô biết được sự nguy hại của mặt trời đen đối với con người, đã chủ động chạy đến dưới ánh mặt trời.
Sau khi hắn sống lại cũng không có sự tình gì đặc biệt, chỉ là luôn độc lai độc vãng, tuân theo quy tắc người không phạm ta, ta không phạm người. Người nhà và bạn bè của Lâm Ẩm Vô đều nói rằng sau khi thức tỉnh tính cách của hắn cũng không có biến hóa gì, mang lại cho người ta cảm giác giống với trước kia y như đúc.
Thẳng đến lúc phía Dương Tuyển giả bùng nổ nội chiến, Lâm Ẩm Vô cùng lá bài tây lập tức thành danh. Đêm hôm đó có chuẩn xác một trăm người vây quanh Lâm Ẩm Vô, nhưng một trăm người này lại không có ai sống sót, cho dù không bị thương nặng thì cũng mất đi thần trí, nói năng lộn xộn rồi cuối cùng chết đi vì những nguyên nhân khác nhau.
Rất có khả năng Yến Thừa Cựu có quan hệ với Dương Tuyển giả này, làm sao người của viện Khoa Học có thể bỏ qua cho được?
Lúc nghe thấy động tĩnh phía trước, nhóm bộ đội đặc chủng đang ở trong phòng chà lau vũ khí.
Đãi ngộ của họ không bằng Yến Thừa Cựu, vì giúp đỡ lẫn nhau mà hai bộ đội đặc chủng và một nghiên cứu viên chen chung trong phòng, trao đổi tình báo qua lại.
"Anh Hổ, em thấy cậu Yến Thừa Cựu kia nhìn ngây ngô dễ bắt nạt lắm, cậu ta thật sự có khả năng là người của Dương Tuyển giả ư?" Một thanh niên trẻ tuổi nhịn không được hỏi, "Cậu ta còn nhìn em rồi chúc em buổi chiều vui vẻ nữa."
Yến Thừa Cựu mang đến cho người ta cảm giác như một em trai hàng xóm lớn lên đẹp đẽ, gần như không có bất kỳ uy hiếp gì.
"Không thể trông mặt mà bắt hình dong được, cậu xem mấy Dương Tuyển giả đó có ai giống hung thần ác sát hay không?" Lý Hổ trầm mặt, lau dao găm thêm một lần nữa rồi buộc vào cạnh giày, "Cậu cũng đừng quên, quả trứng mà cậu ta đem đến giống với loại của Lâm Ẩm Vô!"
Lý Hổ vừa nói xong, thanh niên trẻ tuổi lập tức im lặng.
Trước kia họ có xem qua một số video, nghe nói là số ít cảnh tượng Lâm Ẩm Vô chiến đấu với người khác được quay lại, tưởng tượng đến cảnh tàn sát này sẽ xảy ra trên người mình, lại nhớ đến Yến Thừa Cựu lớn lên hiền hậu vô hại cũng không thể làm sự tiếc thương trong lòng dâng lên.
"Tinh anh các đội đều đã được phái đến đây, cậu cũng không nên chậm trễ." Lý Hổ liếc mắt nhìn thanh niên một cái.
"Anh Hổ yên tâm, chỉ là cậu ta làm em nhớ đến em trai của em mà thôi." Thanh niên co quắp trả lời.
"Bên ngoài có người!" Lý Hổ đang muốn gật đầu thì bên ngoài bỗng xuất hiện một bóng người, "Tôi ra ngoài nhìn xem, cậu ở lại đây bảo vệ nghiên cứu viên đi."
"Anh Hổ, nghiên cứu viên ngủ rồi, tốt nhất là anh với em cùng nhau ra ngoài." Thanh niên lắc đầu, "Nếu đối phương thật sự lợi hại thì em có ở đây cũng không thể bảo vệ nghiên cứu viên, chúng ta đi nhanh về nhanh là được."
Lý Hổ nghe thấy lời này thì hơi chần chờ, sau đó quyết định, "Được, ra ngoài thôi!"
Sự tình như thế cũng diễn ra ở những tiểu đội khác, rất nhanh, mười hai người sáu tiểu đội tinh anh đã chuẩn bị mai phục, chỉ chờ mục tiêu xuất hiện.
Yến Thừa Cựu vừa xuất hiện đã bị bọn họ cho là mục tiêu.
Chẳng lẽ người thoắt ẩn thoắt hiện trước cửa là Yến Thừa Cựu, cậu làm vậy là có ý gì? Mọi người không khỏi có chút trông gà hóa cuốc, nhìn thấy Yến Thừa Cựu đung đưa như cả người không có trọng lượng mà nhảy từ cửa sổ vào, cảnh giác trong lòng càng sâu hơn.
Đây tuyệt đối không phải thứ là con người có thể làm.
Yến Thừa Cựu nhất định có quan hệ với Dương Tuyển giả!
"Tìm tôi à?" Yến Thừa Cựu nhìn mười hai người kia chậm chạp không lên tiếng, nhịn không được mở miệng hỏi, cậu vẫn có không ít hảo cảm với quân nhân, lúc này không động thủ vẫn là cách tốt nhất, "Nếu có gì thì các vị không ngại nói chuyện với tôi chứ?"
Đùng!
Đúng lúc này, sau lưng Yến Thừa Cựu truyền đến tiếng súng.
Là ai nổ súng?
Trong lòng mười hai bộ đội đặc chủng mắng to, nhấc vũ khí của mình nhào về phía Yến Thừa Cựu.
Trong một khoảnh khắc, chỉ thấy Yến Thừa Cựu lập tức quay người, thân thể vuông góc 90 độ với mặt đất, khom lưng tránh đi viên đạn kia, dưới chân cắt nửa vòng tròn, thừa dịp khom lưng tránh đi dao găm của bộ đội đặc chủng.
"Sao lại động thủ với tôi?" Yến Thừa Cựu duỗi tay ra, ngay lập tức bắt được dao găm, bàn tay thoáng dùng một chút lực, dao găm lập tức rơi xuống đất, vẻ mặt Yến Thừa Cựu tràn đầy phẫn nộ, "Đánh lén là sai!"
"Bớt nói nhảm!" Bộ đội đặc chủng kia thấy mình bị Yến Thừa Cựu bắt thóp một cách nhẹ nhàng như thế, trong lòng giận dữ, chân đá lên bụng của Yến Thừa Cựu.
Các nhóm bộ đội thấy thế thì vội vàng điều chỉnh tư thế, tấn công từ mọi góc độ xung quanh Yến Thừa Cựu.
Song quyền khó địch bốn tay.
Lúc này Yến Thừa Cựu chỉ có thể thả người kia xuống để tránh đòn tấn công của những bộ đội khác, bằng không đành cố chịu một đòn rồi tiếp tục đánh. Chỉ là một trăm triệu lần cũng không ngờ tới, Yến Thừa Cựu thế mà không tránh, tùy ý để đối phương đá trúng thân mình.
Cứng.
Sắc mặt của bộ đội kia nháy mắt thay đổi, cảm giác của gã như đá xuống một tấm thép vậy!
"Đến tôi." Yến Thừa Cựu không phải là không biết tức giận, đối phương một lời không hợp lập tức lao vào tấn công cậu, hơn nữa còn đánh lén, nếu đối phương không muốn nghe cậu nói thì đánh tới khi nào họ chịu nghe thì thôi.
Bộ đội đặc chủng kia chỉ cảm thấy mình bị một sức mạnh to lớn nhấc lên, chờ tới lúc gã nhận ra thì đã bị vòng vòng trong không trung.
Từ từ, không lẽ...
Yến Thừa Cựu tóm lấy cánh tay của người này, như cầm một cây lang nha bổng*, xoay gã vòng vòng, quét quanh những đang người vây xung quanh cậu.
*Lang nha bổng:

Bịch bịch bịch.
Những bộ đội đặc chủng vừa nhào lên nhất thời trốn không kịp, không thể không bị "vũ khí thịt người" này đá trúng, có người còn xui xẻo trực tiếp bị in hai dấu giày lên người.
Trong giây lát, tình thế trong sân lập tức xảy ra biến hóa.
Lâm Ẩm Vô giấu mình trong bóng tối, nhồi khẩu súng lục trong tay thành một quả cầu rồi ném đi, nhìn bộ dạng chiến đấu của Yến Thừa Cựu mà không khỏi nở nụ cười, "Vừa rồi lúc bị đá trúng, bụng cậu ta đã ngưng tụ năng lượng trong nháy mắt, hay nội công trong truyền thuyết thật sự tồn tại?"
Thú vị, sau này phải chú ý nhiều hơn khi đối phó với công pháp của cậu ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.