Đã lâu rồi Cao Dương cũng chưa ngủ yên ổn như vậy, dường như một giấc này đưa hắn về những năm tháng yên ổn trước khi tận thế, đương nhiên, nếu cây gậy thịt không cương đến phát đau thì càng tốt.
Ngày hôm sau mãi đến giữa trưa Cao Dương mới tỉnh, hắn cũng không thả Sở Du Ninh ra, mà tự mình xuống lầu lấy về cho Sở Du Ninh một bữa sáng phong phú. Bánh mì, sữa bò còn có…. Trứng gà!
Sở Du Ninh kinh ngạc nhìn về phía Cao Dương, đây là tận thế, gà cũng không có thì lấy đâu ra trứng?
Cao Dương cúi người ngậm lấy môi của cô hung hăng hôn một hồi, lúc này mới nghẹn ngào nói: "Lúc trước có người tìm được một con gà mái có thể đẻ trứng, hiện tại ngoại trừ ấp gà con ra, mỗi ngày đều có thể đưa trứng cho anh."
Cao Dương tự tay lột vỏ trứng gà thật tốt đưa đến bên miệng Sở Du Ninh. Sở Du Ninh trầm mặc một lát mới há mồm nhẹ nhàng cắn một miếng: "Này… Hai chúng ta cùng nhau ăn đi."
Nghe thấy Sở Du Ninh nói trong mắt Cao Dương ánh sáng nở rộ ra vạn trượng, trong lòng thỏa mãn cùng vui sướng dường như muốn tràn ra giống nhau, cô…. Vẫn để ý hắn đúng không? Cao Dương khó nén được ý cười khóe miệng nhẹ nhàng kéo ra "Em ăn đi, chăm sóc cho cơ thể phát triển rồi sinh cho anh vài đứa con!"
Con…. Sau khi tận thế đây là từ ngữ xa xỉ cỡ nào….
Nhưng…. Đây là hương vị của quyền lợi nha…. Thật thơm!
Ăn cơm sáng xong Cao Dương liền đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-tieu-hon-dong/1083909/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.