Sở Du Ninh thật sự bị Lôi Dịch làm suốt cả một đêm, hôm sau bị hôn mê được anh ôm quay về trên xe. Trước khi lên xe mọi người còn gặp một đợt tang thi phục kích, có lẽ là do con tang thi cấp cao ngày hôm qua đã bố trí, không những vậy con tang thi kia còn rất cẩn thận, biết cũng có khả năng bọn họ sẽ không chết, nhưng đáng tiếc là nó lại coi thường đám người Lôi Dịch.
Mặc dù có một chút quanh co nhưng bọn họ vẫn bình an vô sự rời đi. Lục Dĩ Minh liếc mắt nhìn Sở Du Ninh ở trong ngực Lôi Dịch một cái:
“Có thể đánh thức không? Để cho em ấy bay lên trời xem đi như nào thì hợp lý.”
Lôi Dịch cúi đầu nhìn thoáng qua nghĩ: có thể tỉnh cái rắm ấy!
“Trước kia lúc không có em ấy thì đi như nào thì giờ vẫn vậy!”
Lục Dĩ Minh bất đắc dĩ, chỉ có thể tản tinh thần lực ra hết sức, cuối cùng đã chọn một con đường vừa có thể tránh được đại quân tang thi vừa có thể mau chóng đi tới căn cứ.
Từ đầu đến cuối Lôi Dịch không thèm tranh cãi với Triệu Tiêm Tiêm, thật giống như...... Căn bản hoàn toàn không để ý tới việc ả ngủ với người đàn ông khác.
Trên thực tế hành động của Triệu Tiêm Tiêm lại trời xui đất khiến giúp Lôi Dịch một lần. Anh vốn dĩ vẫn còn cảm thấy áy náy về việc cường bạo Sở Du Ninh, lúc ấy đúng là anh muốn chôn vùi mọi chuyện như chưa từng xảy ra, thậm chí anh đã nghĩ rằng nếu Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-tieu-hon-dong/1083874/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.