Hắc Đằng lấy hoa quả ra chia cho họ, mọi người cảm thấy khoảng cách giữa mình và Hắc Đằng dường như đã gần hơn một bước.
Nghĩ đến việc sắp được móc nối quan hệ với nhân vật lớn như thế này, ai nấy đều có chút kích động, cố nén sự phấn khích trong lòng.
"Xuất phát thôi." Hắc Đằng thấy bóng dáng Ngô Kỳ và Trương Thúy sắp biến mất, bèn đứng dậy đi trước vào rừng.
Những người khác thấy vậy cũng vội vàng đeo ba lô lên, đuổi theo Hắc Đằng.
Dưới gốc cây lớn, Thẩm Tầm ngồi trên mặt đất, lưng dựa vào Lai Phúc, Lai Phúc cắm cúi ăn thịt thú trong bát.
Thẩm Tầm ăn qua loa vài miếng rồi thôi, dọc đường ăn vặt không ít, bụng cô đã no rồi.
Tiểu Hắc quấn quanh cổ tay Thẩm Tầm, khu rừng này khiến nó cảm thấy quen thuộc.
Nhìn vị trí rừng dị hóa thành phố F trên bản đồ, Thẩm Tầm tìm một con đường gần mình nhất, đợi Lai Phúc ăn xong thì xuất phát.
Đã rất lâu không quay lại, cảm giác nơi này thay đổi nhiều quá.
Đi đường cả ngày, đến khi trời tối đen, Thẩm Tầm mới nhìn thấy một vệt sáng trong rừng, đó là ánh sáng của Thành phố Trên Không thành phố F.
Trời tối hẳn, bên kia đèn đuốc sáng trưng, soi rõ đường nét của cả Thành phố Trên Không.
Đặc biệt là trên tòa nhà cao nhất, một viên ngọc đỏ lấp lánh, thứ đầu tiên Thẩm Tầm nhìn thấy cũng là nó.
Nửa tiếng sau, ánh đèn bên kia vụt tắt, bốn phía chìm vào bóng tối.
Những thực vật dị hóa xung quanh vốn đang rục rịch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/5009347/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.