Nhờ ánh sáng từ dị năng chữa trị của Cố Viễn, Thẩm Tầm nhìn rõ khuôn mặt người đàn ông.
So với vẻ đẹp nhu mì của Lâm Tường Thụy, người đàn ông trước mắt trông tuấn tú, rắn rỏi hơn, nhưng đã có nhan sắc của Lâm Tường Thụy làm chuẩn mực trước đó.
Thẩm Tầm cũng chỉ nhìn thoáng qua rồi thu hồi tầm mắt, ngược lại là anh ta, ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc nhìn mái tóc của Thẩm Tầm.
Cố Viễn cảm nhận được sự ma sát giữa ánh mắt hai người, hai người này sẽ không đ.á.n.h nhau chứ? Ngay sau đó anh ta giả vờ ho khan: "Khụ khụ... khụ khụ khụ..." Thẩm Tầm thu hồi tầm mắt, chuyển sang nhìn anh ta.
Ánh mắt đó như đang hỏi: "Anh muốn nói cái gì?". Cố Viễn chạm mắt Thẩm Tầm, tiếng ho lập tức im bặt.
Mười mấy phút sau, Cố Viễn thu tay về, Thẩm Tầm cúi đầu nhìn vết thương trên cánh tay, m.á.u chảy ra từ vết thương lúc này.
Vẫn còn lẫn chút màu đen, rõ ràng là độc tố chưa được loại bỏ hoàn toàn. Khi cô quay đầu nhìn lại.
Cố Viễn đang cúi đầu, lấy thù lao cô đưa từ trong túi ra, vừa lấy vừa đặt xuống đất.
Hai gói mì tôm, hàng hiếm nha, bao bì sạch sẽ lạ thường, nghĩ đến dị năng không gian của Thẩm Tầm, mấy gói mì này chắc là cô ấy bỏ vào từ lúc mạt thế mới bắt đầu.
Lại một lần nữa cảm thán hệ không gian thật tốt, tiện lợi đựng đồ không nói, bảo quản cũng tiện.
Thẩm Tầm mân mê con d.a.o găm trong tay, ánh mắt quét qua cổ Cố Viễn, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/5009300/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.