Nửa đêm về sáng, khi Thẩm Tầm nghe thấy tiếng kêu của Lai Phúc, cô lập tức lao ra khỏi lều.
Tiểu Hắc cắm sâu một dây leo xuống lòng đất, hai dây leo khác quấn lấy Thẩm Tầm và Lai Phúc, đưa lên không trung.
Đèn pin xuất hiện trong tay, Thẩm Tầm chiếu xuống phía dưới, lập tức cảm thấy da đầu tê dại.
Chỉ thấy trên mặt đất có vô số con sâu màu trắng đang lúc nhúc, chỉ trong chốc lát, cái lều kia đã bò đầy sâu trắng.
"Rầm" một tiếng, cái lều hoàn toàn bị lũ sâu đè sập xuống đất, ngay cả mấy thanh sắt chống lều cũng bị chúng gặm kêu răng rắc.
"Tiểu Hắc, ba lô." Tiểu Hắc nhanh chóng vươn một dây leo ra.
Kéo lấy dây đai ba lô, giũ giũ ba lô trên không trung để hất hết lũ sâu bám trên đó xuống.
Thẩm Tầm đón lấy ba lô, phát hiện bên trên đã bị gặm thủng mấy lỗ lớn, lúc này trong lỗ vẫn còn vài con sâu đang ngọ nguậy.
Thẩm Tầm ném thẳng ba lô vào không gian, mở ba lô trong không gian ra, phát hiện thấy sâu trắng liền g.i.ế.c c.h.ế.t ngay lập tức.
May mà trong ba lô không để thứ gì quan trọng. Đèn pin quét trên mặt đất, Thẩm Tầm phát hiện sâu trong rừng vẫn còn thưa thớt.
Chỉ có sâu trên mặt đường là dày đặc. Quan sát kỹ Thẩm Tầm mới phát hiện, những con sâu trắng đó bò ra từ những cái lỗ trên tường đất.
Ban ngày, những thứ vươn ra từ cái lỗ đó là dây leo màu xanh.
Những cái lỗ này e rằng thông với bên trong lòng núi, Hoàng San
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/5009292/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.