Lai Phúc lắc lắc cái đầu, đi lên núi được một đoạn, Thẩm Tầm lấy bộ áo giáp của Lai Phúc từ trong không gian ra, mặc vào cho nó thì trong lòng mới yên tâm hơn chút.
Lai Phúc và Tiểu Hắc như hình với bóng đi phía sau Thẩm Tầm. Dao tinh thạch xuất hiện trong tay, Thẩm Tầm men theo vết bánh xe đi lên.
Bên trái là bức tường đất cao tới hai mét, nhìn xuống bên phải là cây cối xanh um, càng lên cao đường càng rộng.
Vết bánh xe trên đường núi càng lúc càng rõ ràng, trên bức tường đất bên trái là những rễ cây màu xanh cuộn lại to cỡ cái đầu người.
Những rễ cây xanh đó khi Thẩm Tầm và Lai Phúc đi ngang qua liền duỗi ra.
Nghe thấy tiếng động, Thẩm Tầm quay đầu nhìn lại, thấy rễ cây kia khi chạm vào bộ giáp trên người Lai Phúc liền rụt lại.
Thẩm Tầm vung d.a.o tinh thạch c.h.é.m vào đám rễ đang cuộn lại đó, rễ cây bị đau liền thụt vào trong tường đất.
Trên mặt tường để lại những cái lỗ đen ngòm. Thẩm Tầm quét mắt nhìn qua, trên mặt tường lúc nãy đi qua, những rễ cây đó đều đã rụt về, đoán chừng là rễ của cùng một loại thực vật dị hóa.
Vài phút sau, những cái rễ vừa rụt lại đó lại vươn ra. Nhìn kỹ thì thấy vết thương vừa bị cắt trên rễ lúc nãy giờ chỉ còn lại một vệt mờ màu nâu nhạt, nhưng độ dài vươn ra của chúng so với lúc nãy dường như dài hơn không ít.
Chúng chiếm gần một nửa con đường, thân hình to lớn của Lai Phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/5009290/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.