Liếc sơ qua số lượng người, Thẩm Tầm phát hiện số người trốn thoát không nhiều, chỉ có người trong một hai cái lồng.
Tốc độ của Lai Phúc rất nhanh, chẳng mấy chốc đã kéo giãn khoảng cách với họ, mọi người bị Thẩm Tầm bỏ xa phía sau.
Hơn nửa giờ sau, Thẩm Tầm và Lai Phúc vượt qua ranh giới thành phố M, hoàn toàn rời khỏi thành phố L.
Trước khi trời tối, Thẩm Tầm tìm một chỗ khá an toàn trong rừng, dựng lều lên rồi chui vào.
Mấy ngày nay không gặp người sống sót thì cũng gặp dị năng giả, lần nào cũng không được nghỉ ngơi t.ử tế, Thẩm Tầm vừa nằm vào lều đã ngủ say như c.h.ế.t.
Ngay cả bữa tối cũng không kịp ăn. Lai Phúc nghe tiếng thở đều đều của chủ nhân, yên lặng nằm một bên.
Ngủ một giấc đến tận sáng, tỉnh dậy rửa mặt qua loa, cho Lai Phúc ăn chút gì đó, chắc là do tối qua không ăn nên nó đói.
Lai Phúc rất nhanh đã ăn sạch thức ăn trong bát, vẫn chưa đủ, Thẩm Tầm lại lấy thêm cho nó một ít.
Bản thân cô cũng ăn qua loa chút gì đó. Lần này rút kinh nghiệm từ thành phố L, khi gặp lại người sống sót hoặc dị năng giả trong rừng.
Thẩm Tầm đều đi đường vòng, thà chọn con đường nhỏ có thực vật dị hóa mạnh mẽ, cô cũng không muốn ở cùng chỗ với họ nữa.
Trước mặt là một cây xoài dị hóa khổng lồ, xoài trên cây đỏ rực, Thẩm Tầm với tay hái một quả.
Dùng d.a.o gọt ra, định nếm thử, nhưng quả xoài đó ngay cả thịt quả cũng đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/5009285/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.