Buổi chiều, Lâm Tường Thụy tranh thủ chút thời gian còn lại, định tiếp tục luyện tập thì Tôn Giai Hồng đến pháo đài gọi cậu.
Bên khu an toàn có tin báo, người từ thành S đến muốn xuất phát sớm hơn, nên họ cũng phải đi sớm theo.
Buổi chiều, mặt trời lặn về phía tây, ánh hoàng hôn cuối ngày nhuộm đỏ cả mặt đất.
Lâm Tường Thụy nhìn mọi người đang thu dọn đồ đạc, và Tôn Giai Hồng đứng bên cạnh chỉ huy.
Đợi mọi người thu dọn xong, Tôn Giai Hồng đi đến bên cạnh Thẩm Tầm, "Thẩm Tầm rốt cuộc nói thế nào? Cô ấy có đi cùng chúng ta đến thành S không?"
Lâm Tường Thụy cúi đầu siết chặt sợi dây của miếng khoáng thạch trên cổ tay, lắc đầu, "Cô ấy không đi, chúng ta mau xuất phát thôi."
Lúc nãy chia tay Thẩm Tầm, cô bảo cậu trước khi lên sàn đấu, trên đường đi phải đeo miếng khoáng thạch trên người.
Không được tùy tiện tháo ra, chuyến đi này chắc phải mất hơn nửa tháng, mà phải đeo thứ này trên người suốt.
Nghĩ đến thành quả luyện tập một tuần, Lâm Tường Thụy mặc áo khoác vào, che thứ này bên trong.
Két! một chiếc xe địa hình sa mạc đã được cải tiến lại dừng dưới chân núi, phía trước xe là hai hàng ghế.
Phía sau là thùng xe không có bất kỳ biện pháp bảo vệ nào, ước tính dài bốn mét. Cửa xe phía trước mở ra, bốn người từ trên nhảy xuống.
Trên nóc xe có đặt hai hàng ván gỗ. Bốn người hét về phía mấy người trên sườn núi, "Mấy người các cậu xuống giúp một tay".
Tôn Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/5009175/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.