Cố Viễn đang nằm dưới gốc cây bỗng mở mắt, liếc nhìn về phía Thẩm Tầm.
Người phụ nữ này vậy mà lại để anh ta ở đây rồi mặc kệ.
Thấy Thẩm Tầm quay người đi, Cố Viễn lại nhắm mắt, hơi thở vẫn như trước.
Thẩm Tầm liếc nhìn Cố Viễn đang ngủ trên mặt đất, đẩy cửa bước vào phòng. Tiểu Hắc vươn những dây leo rậm rạp che kín cửa lớn của Thẩm Tầm.
Thẩm Tầm kéo rèm cửa, nằm lên giường ngủ thiếp đi. Sau khi sử dụng dị năng ở cường độ cao, cơ thể và tinh thần lực của cô cũng đã đến giới hạn.
Nằm trên giường ngủ thiếp đi, Thẩm Tầm vốn không định ngủ quá say, nhưng khi tỉnh dậy đã là hơn sáu giờ chiều.
Cô nhanh chóng ngồi dậy khỏi giường, rửa mặt qua loa rồi đẩy cửa đi ra, cho Lai Phúc ăn một chút.
Tuyền Lê
Băng gạc trên chân Lai Phúc đã được tháo xuống, Thẩm Tầm kiểm tra vết thương trên chân nó, miệng vết thương đã hồi phục da chỗ vết thương đã thành màu hồng.
Trên chân sau còn mọc ra một ít lông tơ nhỏ.
Cố Viễn tay cầm hòn đá giã thuốc, đang nghiền nát thảo dược, miệng ăn quả màu trắng và cà chua.
Thẩm Tầm không quan tâm đến ba bữa ăn của anh ta, trong vườn trồng trọt có không ít rau củ, tùy tiện hái vài thứ là có thể ăn được.
Từ hôm qua đến giờ gần như không ăn gì, Thẩm Tầm xách giỏ đi hái rất nhiều rau trong vườn.
Cô cho một ít nước hầm xương vào nồi, vị không quá đậm. Thẩm Tầm ăn cơm trong bếp, Cố Viễn cầm quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/5009157/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.