Cái đầu to lớn chống vào Thẩm Tầm, Thẩm Tầm hai tay bám vào mép thuyền, suýt chút nữa bị đẩy xuống, thật là nguy hiểm.
Lai Phúc đi đến mũi thuyền, chỉ hướng cho Tiểu Hắc, vừa nãy, thuyền lại bị lệch hướng.
Thẩm Tầm lấy ra chậu thức ăn của Lai Phúc, bỏ đồ ăn của Lai Phúc vào, cũng thúc sinh rất nhiều quả cho Tiểu Hắc. Cô đã ăn tối xong từ trước, Thẩm Tầm ăn trái cây, cuối cùng dựa vào bụng Lai Phúc ngủ thiếp đi.
Lai Phúc duỗi đôi chân dài ra, ôm Thẩm Tầm vào lòng, chắn gió lạnh thổi tới cho cô.
Dưới sự phối hợp ăn ý vô số lần, gần như Lai Phúc kêu hướng nào, Tiểu Hắc liền biết phải đi hướng đó.
Di chuyển trên mặt biển nửa tháng, không gặp một người sống sót hay thuyền bè nào, Thẩm Tầm đặt chiếc kéo cắt tỉa lông cho Lai Phúc xuống.
Khoảnh khắc nắng ấm biến thành mặt trời đỏ, lại có bao nhiêu người đã c.h.ế.t.
Không gian sống của nhân loại giờ càng thêm khó khăn, Thẩm Tầm nhớ lại sự thay đổi của Tiểu Hắc dưới mặt trời đỏ. Cũng như cây cổ thụ khổng lồ trải dài hàng trăm dặm trên mặt biển, thực vật dị hóa trong khoảnh khắc đó nhận được nguồn năng lượng mạnh mẽ đến vậy.
Hơn nữa luồng năng lượng đó còn mang theo sát khí khát máu, Tiểu Hắc vì từ lâu đã lấy dị năng của cô làm thức ăn, nên khi cảm ứng được cô ở gần. Nó có thể tự kiềm chế, vậy những thực vật dị hóa khác nhận được năng lượng tức thời, và không thể tự kiềm chế thì sao? Ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/5009090/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.