Lai Phúc duỗi hai chân trước, bám vào mạn thuyền gỗ, khiến con thuyền chao đảo, suýt chút nữa thì lật.
Tiểu Hắc ở dưới nước đỡ lấy thân thể Lai Phúc, Lai Phúc không còn giãy giụa dữ dội nữa, và nhanh chóng thích nghi với nước biển.
Lai Phúc quẫy bốn chi trong nước, bơi theo sau thuyền gỗ, lúc thì lặn xuống, lúc thì trồi lên mặt nước.
Bây giờ đã cách hòn đảo một khoảng rất xa. Tiểu Hắc từ từ đẩy thuyền đi, Thẩm Tầm lấy một chiếc bàn tròn từ trong không gian ra.
Cô bày thức ăn lên bàn, đều là những món có vị đậm đà. Thẩm Tầm không chút kiêng dè mà ăn uống thỏa thích.
Thỉnh thoảng ra ngoài đổi bữa cũng không tệ. Khi ở trên đảo, nếu muốn ăn món gì đậm vị, cô chỉ có thể vào trong không gian.
Bây giờ đã là năm thứ tư của tận thế, bất kỳ món ăn nào có chút hương vị đều được coi là đậm đà, vì hầu hết chỉ là luộc hoặc hấp.
Những món ăn có chút vị mặn đã được xem là món ăn đậm vị rồi.
Sau khi ăn xong bữa cơm, Lai Phúc cũng đã chơi đùa trong nước một lúc, lớp bùn vàng trên người cũng đã được gột sạch.
"Ngao~~", Lai Phúc kêu lên trong nước, còn vẩy nước lên thuyền gỗ, nó muốn Thẩm Tầm xuống nước chơi cùng.
Mặt trời trên cao vô cùng chói chang. Thẩm Tầm thu bàn tròn vào không gian. Không có chỗ che nắng, dù có mặc áo khoác.
Lưng cô cũng bị nắng chiếu nóng rát.
Cởi áo khoác ra, Thẩm Tầm mặc chiếc áo ba lỗ rồi nhảy từ trên thuyền xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/4754307/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.