"Cô em thật hào phóng!" người đàn ông phía sau khen ngợi Hoắc Linh.
Nhiều người khác cũng hùa theo, nhưng ánh mắt đều vô tình hay hữu ý lướt qua chiếc ba lô sau lưng Hoắc Linh. Bọn họ đều đã nhìn thấy củ khoai lang ban nãy. Cái ba lô căng phồng như vậy, chắc là đã nhét đầy bên trong rồi.
"He he... thời buổi này vẫn còn nhiều người tốt nhỉ. Thấy chưa? Còn không mau buông tao ra?" người đàn ông gầm lên.
Mặc dù lời nói của người đàn ông là nhắm vào người phụ nữ dưới đất, nhưng vẻ mặt đầy châm biếm lại là hướng về phía Hoắc Linh.
"Hôm nay mày gặp được người tốt rồi đấy!"
Người phụ nữ lau nước mắt, từ dưới đất bò dậy, rối rít cảm ơn Hoắc Linh.
"Cảm ơn cô, cảm ơn!", người phụ nữ vừa nói vừa nhặt chiếc ba lô dưới đất lên, quay người đi vào trong đường hầm.
Cô ta thậm chí còn không thèm nhìn Hoắc Linh một cái.
Hoắc Linh nhìn bóng lưng đang chạy xuống của người phụ nữ, chỉ nhíu chặt mày. Thôi kệ.
Siết chặt chiếc ba lô trên lưng, Hoắc Linh bước chân vào đường hầm.
Một bàn tay gầy gò từ phía sau đưa ra, nắm chặt lấy ba lô của Hoắc Linh.
"Cô em, xin chờ một chút, có thể giúp tôi nộp lương thực vào Hắc Nhai luôn được không?", khuôn mặt đen gầy của ông lão đầy vẻ cầu xin.
Bàn tay đang nắm ba lô của Hoắc Linh từ đầu đến cuối không buông ra, thậm chí còn dùng thêm chút sức.
Cảm nhận được sức nặng truyền từ ba lô, ánh mắt ông lão lóe lên một tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/4754225/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.