Mọi người đồng loạt ngẩng đầu lên, nhìn những bông tuyết bay lượn trên bầu trời.
Đám đông im lặng suốt ba giây, sau đó mới bùng nổ những tiếng reo hò nhiệt liệt.
"Tuyết rơi rồi! tuyết rơi rồi!", ưỡn thẳng lưng, mọi người ném chiếc búa sắt trong tay xuống, vẻ mặt đầy phấn khích. Thậm chí có người sống sót còn vui mừng quay tròn tại chỗ.
Hai năm rồi, suốt hai năm nhiệt độ cao liên tục, nguồn nước cạn kiệt, đồng ruộng khô hạn, ngay cả việc trồng trọt cũng không thể.
Họ há miệng, thè lưỡi ra, nếm những giọt nước tan chảy trong miệng khi tuyết rơi vào. Cứ như thể không bao giờ uống đủ...
Sống lâu trong môi trường nhiệt độ cao như vậy, da của mọi người bị ánh nắng gay gắt làm nứt nẻ, trên môi cũng là một lớp da trắng bong tróc.
Cạch cạch...
Thiết bị phòng thủ trên đỉnh pháo đài bị Thẩm Tầm gỡ xuống, tuyết rơi vào trong pháo đài. Mở cửa lớn, Thẩm Tầm bước ra ngoài.
Tiếng reo hò của những người sống sót truyền vào tai Thẩm Tầm. Nhìn những người vẫn đang reo hò. Thẩm Tầm nhớ lại ở thành phố B, khi cực lạnh và cực nóng luân phiên, những người đó cũng lộ vẻ kích động, tưởng rằng t.h.ả.m họa đã kết thúc. Nhưng không ngờ đó chỉ là một vòng địa ngục mới.
Tuyền Lê
Tuyết rơi ngày càng lớn, nhiệt độ cũng từ từ giảm xuống. Chẳng mấy chốc, những tảng đá ngầm màu đen đã bị tuyết trắng bao phủ.
Hoắc Linh ngước nhìn Thẩm Tầm đang đứng ngoài pháo đài, cảm nhận nhiệt độ đang giảm dần, lòng dâng lên cảm giác bất an.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/4754199/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.