Trải chiếu xuống đất, Thẩm Tầm nằm lên.
Trong đêm tối, cách chiếu hai mét, vô số sâu bọ dị hoá bò lúc nhúc xung quanh, bên tai vang lên tiếng sột soạt.
Thẩm Tầm nhắm mắt dưỡng thần, Tiểu Hắc vươn dài thân dây leo, thỉnh thoảng quất vào những con sâu bọ trên mặt đất.
Tiểu Hắc vươn ra một đoạn dây leo, đợi đến khi trên dây leo bò đầy sâu bọ, thân Tiểu Hắc mở ra vô số lỗ nhỏ, một phát nuốt chửng hết sâu bọ trên thân dây leo.
"Chóp chép" nghe tiếng ăn của Tiểu Hắc, Thẩm Tầm trở mình.
Nếm được vị ngon, Tiểu Hắc lặng lẽ vươn ra hơn mười sợi dây leo, những sợi dây leo như rắn trườn trên mặt đất, đi đến đâu, vô số sâu bọ bò lên đến đó.
"Dọn dẹp xung quanh đi, đúng rồi, cứ như vậy!" Dương Lan cầm chiếc chổi đơn giản được bó bằng cành khô, quét sạch những con sâu bọ đang đến gần.
Nhìn những con sâu bọ vẫn đang không ngừng tiến lại gần, một thành viên đề nghị, "Đội trưởng, dùng thứ mà tiến sĩ đã đưa đi, những con sâu bọ này nhiều quá".
Cộng thêm việc sau khi vào dãy núi này, họ không được nghỉ ngơi đàng hoàng, mọi người cũng đã đến giới hạn, vốn tưởng rằng trong đội có người bị thương.
Đội trưởng sẽ lấy thứ đó ra dùng.
Dương Lan suy nghĩ, nhìn vẻ mặt mệt mỏi của từng thành viên, cuối cùng cũng thỏa hiệp, "Được, vậy thì dọn dẹp khu vực này trước đã".
"Hay quá".
Mọi người nở nụ cười, trên người đều sinh ra một chút sức lực, cầm chổi quét những con sâu bọ bò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/4754174/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.