Chỉ cần chủ nhân không bỏ rơi nó là tốt rồi. Nó không biết chủ nhân đi đâu, nhưng nó sẽ đi theo cô.
“Lai Phúc, dạo này mày vất vả rồi.” từ trong không gian, Thẩm Tầm lấy ra một cái túi làm tạm hai ngày nay, treo lên cổ Lai Phúc.
Sau khi treo xong, Thẩm Tầm lấy ra mấy chục quả trứng, còn có một ít xương thú ăn liền, đều nhét vào túi.
Lai Phúc cúi đầu uống nước, mặc cho Thẩm Tầm treo túi lên cổ nó. Nhìn đồng hồ, Thẩm Tầm thu cái máng nước đã trống rỗng của Lai Phúc vào không gian.
Lai Phúc cõng Thẩm Tầm xuống núi, đi được một đoạn đường, đuổi kịp đội cứu viện sắp sửa lên đường. “Sao lại là cô? Mau lên xe, sắp khởi hành rồi”.
Gần đây mỗi tối nghỉ ngơi, Thẩm Tầm đều lấy cớ đi vệ sinh, lúc quay về đều cố tình canh giờ vừa đúng. Những người lính tuần tra đều đã quen với cô.
Thẩm Tầm không quay đầu lại, hướng về chiếc xe thứ năm đi tới. Một quân nhân giơ tay chặn trước mặt Thẩm Tầm, “Chiếc xe này đã đầy rồi, ngồi xe sau”.
Nói xong, cửa xe đóng sầm lại. Chỗ ngồi đều không cố định, chiếc này không có chỗ thì đổi sang chiếc khác.
Thẩm Tầm hướng về chiếc xe phía sau đi tới. Người lính canh cửa xe thấy có người lên xe, liền nhường một con đường.
Trong toa xe tối đen, Thẩm Tầm đi vào. Khi đi ngang qua một chỗ ngồi, đồng tử Thẩm Tầm không khỏi co lại, ánh mắt vô tình nhìn về người đàn ông ngồi trên ghế.Sau đó cô ngồi xuống vị trí sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/4754115/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.