Trong rừng bẻ vài cành cây khô, dùng dây buộc lại làm một công cụ kéo đơn giản, Chu Nam đặt ba túi lương thực lên đó.
Cùng cha, một người kéo một bên dây, kéo lương thực ra ngoài, “Bốn ngày.”
Trở lại pháo đài, Thẩm Tầm điều khiển rừng cây gai lại cao thêm một mét, nhìn mặt trời đang lặn về phía tây, rừng cây gai bề ngoài trông rất có sức sống.
Nhưng nếu không có dị năng thì không sống được ba ngày, rễ cây nhất định sẽ bị ánh mặt trời gay gắt làm cho c.h.ế.t khô.
Bẻ một đoạn dây leo gai, Thẩm Tầm bẻ gai trên đó, rất giòn, bên trong đã bị ánh mặt trời làm khô nước.
Ngồi xổm xuống, Thẩm Tầm quỳ một gối trên mặt đất, hai tay đặt trên mặt đất, dị năng phát động, một vòng dây leo gai bên ngoài pháo đài tức thì sống lại.
Giơ tay lau mồ hôi trên má, Thẩm Tầm đẩy cửa đi vào, Lai Phúc giơ chân trước lên, đặt lên cửa, hai cánh cửa từ từ đóng lại.
Đi đến khu trồng trọt, Thẩm Tầm ngồi xổm xuống lấy d.a.o ra, cắt mười mấy cây cải trắng dưới đất, đồ muối dưa lần trước đều ăn hết rồi.
Mấy cây này tuy hơi héo một chút, cũng còn ăn được.
Khi trời tối hẳn Thẩm Tầm khởi động thiết bị phòng ngự của pháo đài, đáng tiếc chỉ có một máy tinh năng, nếu có thêm một máy tinh năng nữa.
Vậy thiết bị phòng ngự trên đó có thể thêm vài khe vũ khí.
Sau khi thiết bị phòng ngự khởi động, toàn bộ tường ngoài pháo đài vang lên tiếng tia điện xẹt xẹt, Lai Phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/4754092/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.