Đây là lần đầu tiên cơ thể đã được cường hóa cảm thấy mệt mỏi, Thẩm Tầm nhìn những khối đá đông kết lại trong phòng khách, đành cam chịu bò dậy thu dọn.
Bây giờ mệt mỏi thì tương lai sẽ được hưởng thụ, Thẩm Tầm tự an ủi mình như vậy.
Cứ thế bận rộn đến hơn năm giờ chiều, Thẩm Tầm mới dừng lại.
Hành lang chất đầy củi, Lâm Tường Thụy đang ôm từng bó vào phòng, “Sắp ăn cơm rồi,” Lâm Tường Thụy còn tưởng Thẩm Tầm đói.
“Cô muốn ăn gì?,” Lâm Tường Thụy đi đến bên bếp lò sưởi ấm tay, “Cơm rang đi,” Thẩm Tầm nhớ đến hai khúc lạp xưởng còn trong tủ lạnh.
“Được, tôi hấp thêm hai cái bánh bao,” Lâm Tường Thụy bắt đầu bận rộn.
Thẩm Tầm nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, mặt trời đã lặn một nửa, tuy trong lòng nghĩ Lai Phúc không về cũng không để ý, nhưng nó đã ăn không ít lương thực của mình.
Thẩm Tầm ngồi bên bếp lò trong gian phòng, nghĩ Lai Phúc lúc này có lẽ đang trên đường về.
Cứ thế đến khi trời tối hẳn, cả ba người đều ngồi vào bàn ăn.
“Hôm nay sao không thấy Lai Phúc?,” Lâm Tường Thụy ăn bánh bao, bình thường lúc này Lai Phúc đều ngậm bát ra đòi ăn rồi.
Bánh bao thịt Lai Phúc cũng rất thích, cậu vừa rồi còn làm thêm một cái, là cho Lai Phúc.
“Tôi cho nó ra ngoài chơi rồi,” Thẩm Tầm sắc mặt như thường.
“A…”, Lâm Tường Thụy nhớ lại tình cảnh bên ngoài lúc này, đối với nhiều người, Lai Phúc quả là miếng mồi béo bở, nguy hiểm biết bao.
“Ô…”, cậu còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/4753998/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.