Thẩm Tầm nhìn dáng người ngày càng lớn của nó. Bây giờ Lai Phúc đứng cạnh cô, đã cao đến đầu gối cô một chút.
Sau một đêm, thành phố B bị chôn vùi dưới lớp tuyết trắng xóa.
Tuyền Lê
Nhiệt độ âm hơn 60 độ, nước mưa cũng đã đóng băng. Thẩm Tầm bước qua vị trí cửa sổ tầng hai, đạp trên mặt băng. Lai Phúc vui vẻ chạy nhảy trong tuyết, rồi lại quay về bên Thẩm Tầm.
Thành phố B được coi là thành phố hạng nhất. Thiên Phủ lại nằm ở khu vực trung tâm thành phố, khu vực này có nhiều trung tâm thương mại nhất. Tuy trước đó bị nước mưa nhấn chìm, nhưng bây giờ nước đã rút, rất nhiều trung tâm thương mại cũng đã lộ ra.
Cùng suy nghĩ với Trần Trình không ít người. Thẩm Tầm đi một lúc, liền thấy vài người ba người quấn như cái bánh chưng đi ngang qua.
Mỗi khi có người nhìn Lai Phúc với ánh mắt tham lam, Lai Phúc liền nhe răng gầm gừ với người đó.
Thẩm Tầm nhìn những tòa nhà trước mắt, có cái không hề bị nước mưa ăn mòn, đã sụp đổ. Có cái nhìn đã lung lay sắp đổ, lớp vữa tường bong tróc nghiêm trọng, nếu đẩy nhẹ một cái, có lẽ sẽ đổ sập.
Nói mới đến thành phố B chưa được mấy ngày, cũng chưa đi dạo thành phố B. Một cơn gió lạnh thổi tới, Thẩm Tầm siết chặt chiếc khăn quàng cổ trên cổ, kéo lên che nửa khuôn mặt, chỉ để lộ hai mắt.
Phía trước hẳn là một trung tâm thương mại. Thẩm Tầm gọi Lai Phúc, nó lon ton chạy về.
"Xuống đi," Thẩm Tầm thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/4753978/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.