Đã nữa tháng trôi qua kể từ khi virus zombie bùng nổ, khí hậu trái đất càng lúc càng lạnh, người sống sót càng lúc càng khó khăn, zombie như không cảm thấy gì vẫn tiếp tục đi lang thang khắp nơi tìm kiếm con mồi.
Từ lúc Nguyễn Thanh Vân tỉnh lại đã qua 2 ngày, cô đã có thể chập chững bước đi, bên cạnh cô là robot có màu trắng, dáng người mập mạp đang hướng dẫn cô tập thể dục phục hồi chức năng.
Cô còn nhớ lần đầu tiên cô thấy nó xuất hiện.
Minh Thư đi vào trong phòng khách trên mặt nụ cười thần bí: " Mẹ con có một món quà muốn tặng cho mẹ, đảm bảo mẹ sẽ thích nó ", Thanh Vân nụ cười triều mến sủng nịch mà vỗ đầu Minh Thư:
"Bây giờ còn quà cáp gì nữa, chỉ cần con sống vui vẻ là mẹ đã an tâm rùi, với lại hiện tại là tận thế, vật tư thiếu thốn có ăn có uống là tốt lắm rồi ", nói rồi Thanh Vân cũng cảm tháng thế sự vô thường, đang lúc sự nghiệp của mình đang đi lên thì Thiên thạch va địa cầu làm mưa bão liên tục không ngừng việc Kinh doanh cũng đình trệ, khi mưa bão qua rùi tưởng việc kinh doanh có thể tiếp tục,ai ngờ tận thế buôn xuống, zombie cắn người khắp nơi, thân là phụ nữ chân yếu tay mềm lại còn có Minh Thư cô cũng không dám ra ngoài tìm thức ăn, nhìn thức ăn ngày từng ngày vơi đi mà không có cách nào, cô bèn nhịn ăn mong Minh Thư có nhiều thức ăn hơn để sinh tồn chờ người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-ta-co-duoc-ao-tuong-cu-hien-di-nang/3596763/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.