Thiên Minh ghé bên cửa sổ, nhìn bầu trời u ám, suy nghĩ về dị năng của mình.
Hôm qua cậu đã thí nghiệm và đưa ra tổng kết sơ bộ về dị năng" ảo tưởng cụ hiện ":
Đầu tiên khi sử dụng dị năng "Cụ Hiện" sẽ làm năng lượng nào đó trong cơ thể bị tiêu hao,vì khi năng lượng trong cơ thể giảm xuống đến mức độ nhất định, cậu sẽ cảm giác được "đói bụng",nếu còn tiếp tục sử dụng dị năng thì cảm giác đói bụng sẽ dần tăng lên đến mức nhất định sẽ xuất hiện cảm giác mệt mỏi, tê liệt không thể cử động, đến lúc đó dị năng cũng không thể sử dụng. Cậu đoán năng lượng để sử dụng dị năng là đến từ gien, nên cậu nó là gien năng, khi cụ hiện vật khác nhau thì gien năng cũng tiêu hao khác nhau tùy vào kích cỡ và độ phức tạp của đồ vật được cụ hiện, ví dụ như súng AK-47 cậu có thể cụ hiện khoảng 100 cây là hết gien năng dự trữ, nếu cụ hiện băng đạn của súng ak mà mỗi băng chứa 30 viên thì có thể được 1.000 băng, còn cụ hiện vật to như xe ô tô thì chỉ được một chiếc mà thôi.
Thứ hai là không thể bổ sung gien năng bằng thức ăn bình thường, ít nhất hiện tại không phát hiện thức ăn có thể bổ sung gien năng.
Gien năng sẽ tự phục hồi theo thời gian, nhưng tốc độ phục hồi không nhanh, đại khái là nếu sử dụng đến lúc thân thể bị tê liệt thì cần một đêm mới bình phục.
Thứ 3 là khi sử dụng dị năng " ảo tưởng", tạo vật trong không gian ảo tưởng sẽ tiêu hao tinh thần lực mà không tiêu hao gien năng, cậu đã thí nghiệm tạo rất nhiều thứ trong không gian ảo tưởng nhưng lại không cảm giác đói bụng chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt mất tập trung.
Tùy vào kích thước hoặc độ phức tạp của vật được tạo mà tiêu hao tinh thần lực khác nhau, không thể tạo những vật vi phạm logic vật lý cơ bản của vũ trụ, giống như không thể tạo ra gậy như ý, phong hoả luân, Hiên Viên Kiếm..... chỉ tạo được vật chết không thể tạo vật còn sống
Thứ 4 không gian ảo tưởng là hữu hạn, vật lớn hơn thể tích không gian không thể tạo được, Thiên Minh ước tính diện tích không gian chỉ có 5 m*5 m*5 m thôi, không tính quá nhỏ nhưng cũng không quá to.
Không gian ảo tưởng giống như năng lực không gian tùy thân có thể đua đồ ở thế giới thật vào được, mỗi vật được tạo ra từ không gian ảo tưởng đều là duy nhất, nghĩa là khi tạo ra một cây súng lục trong không gian ảo tưởng, thì lúc cụ hiện nó ra ngoài, cây súng trong không gian cũng sẽ biến mất. Vật được tạo ra trong không gian cũng chiếm diện tích không gian.
Đó là những gì Thiên Minh phát hiện hiện được về dị năng của mình, Tuy là có chút hạn chế nhưng mà nhìn chung dị năng này đã rất bá đạo đến không nói lý. Có được dị năng này tỷ lệ sống sót của cậu ở tận thế sẽ tăng lên rất nhiều, cậu cũng có thể làm được nhiều thứ hơn nữa,sống thư thái hơn. Với lại dị năng này chưa chắc không thể tiến hóa cao hơn nữa, cao đến cậu thì cậu không rõ, nhưng mà năng lực hiện tại để sống sót ở tận thế thì cũng đủ rồi.
Thiên Minh quyết định, kể từ hôm nay không muốn sống một cuộc sống mà khắp nơi trốn tránh sợ này sợ kia nữa, cậu sẽ sống một cuộc sống mà cậu muốn, đi khắp nơi ngắm cảnh đẹp trên toàn thế giới và nếu có thể, cậu sẽ tạo cho mình một con thuyền vũ trụ tiếp tục đi ngắm cảnh đẹp ở ngoài không gian, sống một cuộc sống tự tại không gò bó, thích đi đâu thì đi đó
Thiên Minh bước những bước chân tràn đầy kiên định, mạnh mẽ đi ra khỏi căn hộ.
Vừa ra khỏi cửa, Thiên Minh phát hiện 7 con zombie lãng vãng ở phía ngoài, zombie gần nhất cách cậu 20 m, ở phía sau nó là 2 con khác, có 3 con bên phải cách cậu 30m, con còn lai ở phía bên trái cách cậu khá xa gần 50 m, mặt cậu không chút hoang mang rút ra súng lục p99, nhắm vào đầu của zombie gần nhất rồi bóp cò, viên đạn bay ra ống giảm thanh dễ dàng xuyên thủng đầu kết thúc tính mạng của nó, cậu không dừng lai liên tục nhắm chuẩn rồi bóp cò làm đúng cách cũng xử lý luôn 2 zombie phía sau và 3 zombie bên phải, đến con cuối cùng thì lại bắn hục, cậu liền rất ngạc nhiên không phải cậu kiêu ngạo, có tố chất thân thể và thần kinh phản xạ gấp 5 lần người thường,Thiên Minh chỉ cần hơi làm quen thuộc một chút súng ống là có thể sử dụng thành thạo, sử dụng giống như cánh tay của mình,chỉ đâu bắn đâu.
Thiên Minh thử bắn thêm 3 phát nữa cũng chưa trúng, sắc mặt ngưng trọng,cậu liền tập trung tinh thần quan sát nhất cử nhất động của zombie, sau đó bóp cò, lần này cậu thấy rõ ràng không phải mình bắn không trúng mà là zombie né được, giống như bản năng cảm thấy nguy hiểm nên nó tự động né tránh, phải biết viên đạn bay khỏi nòng P99 là 408 m/s, nhanh hơn tốc độ âm thanh vậy mà nó vẫn phát hiện và theo bản năng né tránh. chỉ có thể nói tốc độ phản xạ và cảm ứng thần kinh của nó rất đáng sợ
Cùng lúc đó, zombie như cảm nhận được hơi người sống, liền gầm gừ lao về phía Thiên Minh, tốc độ nhanh chóng làm cậu xém nữa không bắt kịp, một nháy mắt đã vượt qua 10 m, với tốc độ này thì chưa đến 5 giấy sẽ đến trước mặt cậu, thử bắn thêm mấy phát nữa mà cũng chưa trúng, Thiên Minh trấn định lập tức Cựu Hiện ra một khẩu shotgun M500, nhắm chuẩn thời cơ cậu liền bóp cò
Phanh... phát ra âm thanh như tiếng sấm, M500 phung ra lửa giận của mình về phía zombie, căn bản không thể né tránh, zombie ăn trọn loạt đạn từ M500 sau đó bay ngược ra ngoài không thể đứng dậy.
Thiên Minh thở phào một hơi: "xém tí thì bị bắt được", cậu lại gần quan sát, chỉ thấy trước ngực nó có 1 lỗ lớn thông từ trước ra sau, nó còn chưa chết nhưng bị thương nặng như thế cũng khó đứng lên được.
Thiên Minh giờ mới phát hiện, zombie này khác với những con cậu từng gặp trước đây, da của nó ít bị thối rửa hơn, tứ chi thon dài, bàn tay có móng vuốt dài và sắt bén, kết hợp với tốc độ và phản xạ nhanh nhạy mà nó thể hiện ra lúc nãy, cậu kết luận đây là một đầu đặc thù đã tiến hóa zombie, quan sát thêm một lúc, cũng không thấy gì khác, cậu liền đưa p99 nhắm ngay đầu nó rồi bóp cò kết liễu.
Thiên Minh thu dọn chiến trường sau đó liền rời đi.
Cách đó không xa tại tầng 3 của khu chung cư, 1 bé gái 13 tuổi đã trông thấy tất cả, sau đó quay vào trong, chạy ra khỏi phòng đến phòng khách, giữa phòng có một thiếu phụ hơi thở yếu ớt, gầy trơ xương, da trắng bệch, hốc mắt lởm sâu, bờ môi nứt nẻ, đã rơi vào hôn mê đang nằm trên ghế dài. Bé gái chạy đến bên người thiếu phụ, ngồi xuống hai mắt long lanh đầy kiên định nói với thiếu phụ:" mẹ hãy cố gắng thêm chút nữa, con thấy được một chú rất rất lợi hại, giờ con sẽ đi tìm chú, để nhờ chú cứu mẹ, con đi sẽ về ngay, mẹ phải chờ con về nghe", nói rồi bé gái chạy ra cửa căn hộ, nhìn nhìn xung quanh phát hiện không có zombie, sau đó quay đầu nhìn về phòng khách, ánh mắt kiên định lập tức quay người đi ra cửa, bé gái khóa cửa cẩn thận sau đó rón rén đi xuống cầu thang, bé gái quan sát thấy dưới lầu không có zombie nên lập tức chạy ra cửa chung cư, bé nhìn quanh một vòng không thấy nguy hiểm, nên tiếp tục lên đường chạy theo hướng Thiên Minh vừa rời đi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]