Edit: Trang Nguyễn Beta: Sakura
Hồ Hạo Thiên nhìn thấy Đường Nhược và Bạch Thất đứng bên ngoài thủy tinh, chỉ cảm thấy trong lòng cùng cái mũi đều chua xót. Hai mươi năm, suốt hai mươi năm không có gặp đôi cẩu nam nữ này rồi! Đó là bao nhiêu ngày cùng bao nhiêu đêm, bao nhiêu mùa xuân hạ cùng thu đông, con mình đều có thể lấy vợ rồi! Cho dù đối phương có hóa thành tro, anh từ trong tro cũng có thể nhận ra dấu vết của bọn họ, huống chi hai người bọn họ dường như không có gì thay đổi!
– “Hai người các người là con rùa đen a…” Hồ Hạo Thiên chửi ầm lên: – “Lâu như vậy mới tìm chúng ta, quả thật đúng là con rùa đen!”
Biết rõ chúng ta nhớ các người đến mức độ nào không hả?! Coi như là mơ, cũng làm cho giấc mơ chân thật này kéo dài lâu lâu một chút!
– “Hồ đội.” Phan Đại Vĩ đang nằm trên giường thí nghiệm nghiêng đầu qua nhìn hắn: – “Đừng tưởng rằng mắng hai câu tôi không biết cậu đang khóc nha.”
– “Cút! Con mẹ nó, cho dù ông có nằm trên giường tôi cũng nhìn thấy trên mặt ông ướt một mảng nước đấy?!”
Nhớ nhung không có từ ngữ nào có thể biểu đạt được, nước mắt chỉ là do kìm lòng không được. Hai người này vẫn còn ở trên giường cấu xé lẫn nhau, những người khác cũng không có kiên nhẫn như vậy. Nghe thấy giọng nói của Hồ Hạo Thiên, từng người từng người đều lăn xuống từ trên giường thí nghiệm. Ngẩng đầu nhìn thấy trên đỉnh đầu ánh sáng nhu hòa đang chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-song-sung/540158/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.