Edit: Trang Nguyễn
Betaq: Sakura
Đường Nhất Nặc đứng ở trong phòng thí nghiệm, nhìn xem hai người đứng đối diện tình chàng ý thiếp vô cùng im lặng.
– “Không có ý quấy rầy, tuy hai người cùng vượt qua ngàn năm thời gian, nhưng chuyện xuyên thẳng qua thời gian này giống như chỉ vừa nhắm mắt lại rồi mở mắt ra thôi a, đừng có lấy thái độ tình nồng ý mật như thế được không?”
Hành hạ chó độc thân thỏa đáng như vậy, để Cục Điều Tra Liên Bang – FBI điều tra hai người!
Bạch Thất ngẩng đầu, nhìn Đường Nhất Nặc, lại nhìn Đường Nhược: – “Vị này chính là?”
Đường Nhược quay đầu, suy nghĩ một chút, cuối cùng dò xét hỏi: – “Anh?”
Nước mắt Đường Nhất Nặc ào ào lăn xuống: – “Tiểu Nhược, chẳng lẽ tinh thần nguyên của em còn chưa hồi phục sao?”
Trước đó lúc thí nghiệm xuyên không lần đầu tiên, bởi vì chưa chuẩn bị đầy đủ, mọi người cũng không có kinh nghiệm, tinh thần nguyên của Đường Nhược bị hao tổn, không còn nhớ chuyện gì. Vốn tưởng rằng sau khi cô thức tỉnh dị năng tinh thần lực, tinh thần nguyên cũng có thể được chữa trị. Bây giờ có thể xem ra, rõ ràng cô không phải không nhớ ra anh trai là mình a!
Đường Nhược đều đã gọi anh rồi, tự nhiên Bạch Thất cũng không có dừng lại, mở miệng gọi một tiếng: – “Anh.”
Lập tức mu bàn tay của Đường Nhất Nặc bay sượt qua, hai mắt đẫm lệ ngay lập tức không còn, khóe miệng nhếch lên, sau đó thoáng chút hất càm lên, ngửa đầu nhìn Bạch Thất, cao lạnh vô cùng trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-song-sung/540148/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.