Edit: Trang Nguyễn Beta: Sakura
Người quá nhiều, mọi người cũng đều ở cấp bậc ông chú cả, lẫn lộn cùng nhau cũng không thích hợp, tòa biệt thự kia của Hồ Hạo Thiên ở được nhiều người, cho nên bọn họ liền dứt khoát dọn ra ngoài, đem tòa biệt thự đó tặng cho mấy đại lão ở.
Hồ Hạo Thiên dọn ra khỏi biệt thự, thì muốn ở chung biệt thự với Bạch Thất, nhưng Bạch Thất không đồng ý. Chuyện cười, đem một mình anh làm chủ đổi thành hai, lại khiến cho anh phải chia sẻ thế giới hai người với người khác?
Cho dù cho Hồ Hạo Thiên nói ở bể bơi anh cũng không đồng ý!
Bạch Thất đứng đắn ngay thẳng cự tuyệt nói: – “Phòng quá nhỏ ở không được, Hồ đội, ở ngoài sân đi, rộng rãi thoáng mát còn không cần di chuyển.”
Hồ Hạo Thiên một tay ôm Dương Lê trong tay, một tay cầm lựu đạn uy hiếp, hai mắt lóe ánh sáng như con sói đực đói bụng hơn mười ngày đầy hung ác trên cánh đồng hoang vu: – “Nếu cậu không cho tôi ở, tôi với cậu đồng quy vu tận!”
Từ tình nghĩa anh em gắn bó đến thủ túc tương tàn, tất cả anh đều nói một lần. Thao thao bất tuyệt, đối xử từ chanh chua, hành văn cay nghiệt đến lưỡi rực rỡ nở hoa sen…. Tất cả sở trường trò hay đều thay nhau trình diễn.
Vì vậy, lầu ba vốn chỉ có một gian phòng rốt cuộc bị ngăn thành hai gian. Bởi vì hai bên nam nữ đều là vợ chồng, vì buổi tối có thể thỏa thích tận hứng lăn ga giường, hai căn phòng ngăn cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-song-sung/540132/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.