Sau khi Hồ Hạo Thiên đưa ra các ý kiến của mình, quay đầu liếc sang chỗ Bạch Thất, thấy anh từ đầu đến giờ không có phát biểu ý kiến không khỏi hỏi một câu : “Tiểu Bạch, ý của cậu thế nào?”
Bạch Thất gật đầu đồng ý: “Rất tốt, rất tốt, đội trưởng Hồ, sẽ làm theo ý kiến của anh.”
Lời này nghe ra… giống như có chút không đúng?
Hồ Hạo Thiên cẩn thận nghĩ ý tứ trong đó, nghĩ nghĩ thói quen bình thường của Bạch Thất, lại nghĩ nghĩa đen của hai chữ này.
Linh quang chợt lóe lên, anh lập tức tỉnh ngộ rồi.
Đậu xanh rau má, cảm thấy tiểu Bạch chỉ là ngồi ghế này, tất cả công việc hao tốn thể lực và trí óc là phần mình?
Ngồi mát ăn bát vàng à?
Vẫn là câu nói đó, tiện nhân thật sự là một loại gián, đã không có người nào tiện hơn cậu ta rồi.
Ánh mắt Hồ Hạo Thiên sáng quoắc liếc Bạch Thất, tốn hơi thừa lời, không biết xấu hổ ah, không biết xấu hổ.
Bạch Thất đón ánh mắt phẫn nộ của anh, mình cười nhìn lại.
Hai người nhìn nhau thật sâu, làm mọi người sau khi thảo luận một lúc mới trở lại vấn đề chính.
Sau khi chiến lược giải quyết Zombie triều đặt ra, Tiền tướng đặt ra một vấn đề: “Hiện tại Zombie đã thăng lên cấp ba, dùng viên đạn bình thường đã không giết được, khẳng định về sau phải nghiên cứu ra vũ khí chống lại được Zombie cấp ba.”
“Đúng vậy, dị năng giả tuy có thể sử dụng dị năng công kích Zombie, nhưng trong căn cứ có binh lính bình thường và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-song-sung/540129/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.