Edit: Syn
Beta: Sakura
“Hình như bọn họ nhét đồ gì đó!” Đoàn xe ở phía trước, Đường Nhược quay đầu nhìn xe của Lưu Binh, bởi vì tinh thần lực cô không thể cảm nhận được vật chết, trong lúc nhất thời cũng không thể biết đó là vật gì.
Thế nhưng từ lúc đó, đằng sau xe xuất hiện rất nhiều zombie tụ lại.
Cách căn cứ càng gần thì dị năng giả càng nhiều, huống chi là đang ban ngày, zombie đáng lẽ càng lúc càng ít mới đúng.
Tình huống này… Không đúng.
“Đó là máu.” Bạch Thất suy nghĩ một chút liền hiểu rõ nguyên nhân sâu xa, trong mắt loé lên tức giận, đưa tay cầm lấy bộ đàm, “Lưu Binh, phía sau xe của anh bị nhét đồ dính máu, chạy về phía trước chúng ta, nhanh!”
“Cái gì, xe chúng tôi bị nhét đồ dính máu?”
“Cái gì!”
“Bà mẹ nó, thằng nào dám trở trò.”
Cái thể loại quân đội, thật đúng là… Có tình có nghĩa, bạc tình bạc nghĩa cũng không thiếu, ngu muội vô tri lại càng không thiếu.
“Tôi còn đang nghĩ tại sao bọn chúng muốn đi đường vòng, thì ra là làm cái chuyện thất đức này!”
Bên trong bộ đàm vang lên tiếng ồn ào.
Bằng mắt thường có thể nhìn thấy đám zombie lấy tốc độ như như đám bị phê thuốc ngáo đá nhao nhao vây tới. Nhưng con đường đi đến khu nội thành vốn có rất nhiều xe, cũng không dễ để chạy đến bao vay xe của Lưu Binh phía trước.
“Zombie càng ngày càng nhiều, đang tập tụ đi đến xe của Lưu Binh.”
“Tìm địa phương trống trải, lái xe chạy đến phía đằng trước tôi!” Phan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-song-sung/539940/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.