Edit: Hanthienanh13697
Beta: Sakura
Lâm Chính Phong võ trang hoàn hảo từ đầu đến chân, đến đi đường cũng tỏ ra tự tin: “Thực đường đột, xin hỏi cậu tên là gì?”
“Điền Hải, Điền trong đồng ruộng, Hải trong bờ biển.”
Giọng nói Lâm Chính Phong có chút dịu dàng lại xen vào đó chút nóng bỏng: “Điền Hải, cậu có thể cho tôi xem lôi cầu của cậu một lần nữa được không?”
Điền Hải vừa xoè tay, một lần nữa quả cầu sét lại xuất hiện.
Lâm Chính Phong ngay lập tức thò tay đỡ lấy quả cầu nhưng vừa rời khỏi Điền Hải thì quả cầu cũng chỉ ở trên tay Lâm Chính Phong vài giây rồi biến mất.
“Nó cần tay cậu để duy trì năng lượng sao?” Lâm Chính Phong nhìn chằm chằm vào vị trí lôi cầu biến mất trong bàn tay mình một lúc rồi khẽ nghiêng thân thể, ý đồ muốn kiểm tra tay Điền Hải.
“Rốt cục nó hoạt động theo nguyên lý gì vậy?”
Điền Hải: “…”
Trên trán Điền Hải rơi xuống vài đường hắc tuyến, cậu nhanh chóng lùi ra phía sau hai bước để tránh khỏi hành động “kiểm tra” của Lâm Chính Phong.
Vị tiến sĩ này không khác gì mấy tên biến thái trong mấy bộ phim truyền hình, luôn có những hành động tục tĩu, khó hiểu!
Tiến sĩ Lâm thấy Điền Hải tránh né cũng không hề bận tâm, lẽo đẽo theo sau, bất chấp tất cả trực tiếp nắm lấy tay Điền Hải quan sát.
Bộ dáng như sài lang hổ báo kia khiến Đường Nhược phải cầm tay Bạch Thất lui lại vài bước.
Đồng thời Phan Hiểu Huyên cũng lui lại phía sau.
Mấy người liếc nhìn nhau, khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-song-sung/539886/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.