Edit: Syn
Beta: Sakura
“Biết đâu nơi này chính là căn cứ quân sự của Chính phủ?” Đường Nhược quay đầu hỏi Bạch Thất, trên mấy phim truyền hình không phải toàn như vậy sao, quân đội thường ở dưới căn cứ trong lòng đất, thậm chí họ còn moi sạch lòng đất dưới một ngọn núi sao làm chỗ đóng quân.
“Không phải là quân đội, nếu là quân đội cũng không cần lén lén lút lút quan sát chúng ta.” Bạch Thất dùng tay che lên mắt cô: “Ngủ đi, bất kể là ai đi chăng nữa, sáng mai liền biết đáp án.”
Ba người thấy cũng đúng.
Nếu thật là quân đội, có súng có đạn cũng không cần lén lúc như vậy, có thể trực tiếp dùng bạo lực giải quyết bọn họ.
Đã không nghĩ ra là ai thì không cần suy nghĩ vậy.
Đường Nhược liền vứt bỏ vấn đề này ra sau đầu, làm tổ trong lòng Bạch Thất thiếp đi.
Một đêm an ổn.
Đợi mặt trời xuất hiện phía rạng đông, bên ngoài cũng không có bất cứ động tĩnh gì.
Đứng trên tháp hải đăng nhìn ra phía xa xa, biển rộng trời cao.
Lại hướng chỗ tối hôm qua người đàn ông đó xuất hiện nhìn một chút, ngoại trừ cỏ rậm rạp ra cũng không có gì khả nghi.
Ăn xong điểm tâm, bốn người đi xuống lầu hướng về chỗ xuất hiện người tối hôm qua.
Kỳ thật không nhất định phải bắt người kia lôi ra, nếu như cái đường hầm này thật sự có thể thông ra bên ngoài, dù sao so với ở trên biển phiêu bồng vẫn tốt hơn một chút.
Ngày hôm qua những cảnh tượng kia đã để bọn họ đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-song-sung/539884/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.