Edit: Lymiu
Beta: Sakura
“Ồ, cậu cũng đã nhìn ra à, ít nhất còn không có ngốc đến trình độ kia nha.”
Buổi tối hai người Đường Nhược, Phan Hiểu Huyên ngồi trên mặt đất: “Hiểu Huyên, cám ơn cậu.”
Phan Hiểu Huyên nói: “Không cần cám ơn tớ, tớ không có làm gì, ngược lại là Tiểu Bạch nhà cậu như vậy, chẳng lẽ cậu không lo lắng chút nào?”
Đường Nhược nói: “Lo lắng cái gì, anh ấy sẽ thay lòng đổi dạ? Hay lo lắng cho mình sẽ hoa tàn ít bướm?”
Phan Hiểu Huyên nói: “Không phải tớ muốn châm ngòi, nhưng cậu phải hiểu rõ trong tình huống này. Tình yêu nó vốn rất mơ hồ, nó có thể khắc cốt ghi tâm cũng có thể rất vớ vẩn. Tận thế về sau, hôn nhân không có được bảo đảm cho nên cậu phải trông giữ Tiểu Bạch nhà cậu càng cẩn thận càng tốt.”
Đường Nhược lên tiếng: “Được.”
Phan Hiểu Huyên thấy cô vẫn không để ý việc này, không khỏi thở dài: “Cậu ah, có đôi khi năng lực lý giải đặc biệt tốt, có đôi khi lại dại dột quá, cậu sẽ bị Tiểu Bạch ăn đến sít sao mất thôi.”
Đường Nhược cười rộ lên: “Thế cũng chẳng sao.”
“Ừ, tớ biết rõ cậu rất hưởng thụ bị Tiểu Bạch ăn gắt gao đấy… Ai, khi đó thấy cậu triển lộ vẻ nữ vương lạnh lùng với Tô Tiêm Ảnh thì tớ cảm thấy cậu khi đó thật sự rất oai, ‘Như vậy hai ta tuyệt đối không gặp nhau, tôi nhất định sẽ theo dõi cô lên Thiên đường’ không biết cậu lấy mấy câu đó từ đâu nhưng lúc ấy tớ thật sự sốc, nghĩ đến cậu muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-song-sung/539828/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.