Edit: Hứa Minh Nguyệt
Beta: Sakura
Lưu Binh kinh ngạc: “Anh ta vào đây bằng cách nào, chúng ta đã khóa cửa rồi cơ mà.” Nhưng Lưu Binh rất nhanh lại nghĩ tới đám người ban sáng tới khiêu khích, “Móa, dị năng hệ Kim thật là bảo bối mở cửa vào nhà ăn cắp.”
Vệ Lam đúng là lợi dụng dị năng hệ Kim mở cổng đại viện rồi đi vào, khóa cửa của khu biệt thự làm từ khóa điện tử, không phải làm từ kim loại nên anh ta không mở được.
“May mà khóa cửa chỗ mình khó mở.” Hồ Hạo Thiên vừa nói lại vừa để cho Lưu Binh cách đó không xa mở cửa ra.
Vệ Lam chân dài, Lưu Binh vừa mở cửa thì anh ta đã bước đến phòng khách, toàn thân mặc quân trang, nhìn mọi người: “Mấy kẻ tới khiêu khích phán vô tội, được thả ra rồi.”
Chuyện này chỉ là vấn đề thời gian, nhưng thực ra mọi người không ai nghĩ nó nhanh như vậy.
Vì một câu nói này, mọi người bắt đầu ồn ào.
Hồ Hạo Thiên nhìn xem Vệ Lam nói: “Anh tới là muốn giúp chúng tôi biểu dương chính nghĩa?”
Vệ Lam: “Không.”
Phan Đại Vĩ nói: “Vậy cậu tới nói với chúng tôi làm gì, cầu tiền boa hay muốn khen thưởng?”
Vệ Lam: “… ”
Quy định thứ nhất trong nội quy đoàn đội của bọn anh chính là không biết xấu hổ hả!
Vừa rồi anh thuận tiện đi qua đại sảnh nhiệm vụ, xem một chút những đội đăng ký tên, rồi tại đó chứng kiến mọi người mở rộng tầm mắt hai chữ ” Tùy tiện ”
Trên đường, anh luôn nhíu mày, cũng do dự có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-song-sung/539798/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.