Bên ngoài thành phố, tại những căn cứ khác, cái lạnh kéo tới quá đột ngột khiến phần lớn đều trở tay không kịp. Rất nhiều người do thời tiết thay đổi cả đêm nằm lạnh đều bị ốm. Một số người không có áo ấm chỉ biết co cụm lại với nhau sưởi ấm.
“Bệ hạ, không ổn rồi, nhiều văn võ bá quan cùng dân chúng của chúng ta đều bị sốt. Chúng ta dược liệu không đủ dùng, thần sợ rằng nếu kéo dài sẽ có nhiều người phải chết.”
Đây không phải thời cổ đại, càng là chẳng có vị vua nào. Chỉ có Hứa Bác Văn, dị năng giả hệ tinh thần. Hắn phát hiện nếu ai uống phải máu hắn đều sẽ dính phải ảo ảnh mà ở đó thì hắn là vua.
Cho nên hắn xây dựng nên một căn cứ được gọi Hoàng triều, tướng quân đắc lực của hắn Cao Mãnh là dị năng giả hệ cường hoá. Tên này uống nước có pha máu của Hứa Bác Văn nên tự nhận là tướng quân phò tá Hoàng triều. Những người sống sót tới đây đều được cho uống một cốc nước pha máu của Hứa Bác Văn, tất cả mọi người đều cho rằng bọn hắn là con dân Hứa triều.
Nếu Lăng Tú ở đây nàng sẽ phát hiện Cao Mãnh chính là kiếp trước nàng từng coi là cánh tay phải. Hắn làm việc trầm ổn, lại khiến người ta cảm thấy có trách nhiệm, luôn xung phong đi đầu. Cho tới ngày nàng bị Trần Huy ép tới đường cùng, Cao Mãnh bộ mặt thật mới bị nàng phát hiện. Hắn thèm muốn nàng đã lâu mà không được nàng đồng ý liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-song-lai-mot-kiep-an-mot-tram-cua-ta/3587289/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.