“Còn nữa, điều này rất quan trọng đó chính là phát triển dân số. Các ngươi nếu có ai… ùm thích nhau… cũng không cần ngại ngùng. Chỉ cần là tình nguyện không ép buộc đều được. Ta mà phát hiện có ai ỷ vào sức mạnh, nắm đấm của ta không phải để đùa.”
Mọi người ai cũng hiểu ý, có một người chợt đứng lên. Năm người cảnh sát, gọi nhau theo tuổi, lớn nhất lão đại, nhỏ tuổi lão ngũ. Lão tam khoảng 25 tuổi, da có chút ngăm, ngũ quan bình thường không có gì nổi bật.
“Huỳnh đại tiểu thư, ta thích cô.”
Huỳnh đại tiểu thư là Huỳnh Đường Thi, Đường Nghiên nghe xong cố nín cười không dám cử động, sợ cử động sẽ cười lớn.
“Cảm ơn lão tam, nhưng ta đã có chồng rồi.”
“Cái gì cơ?”
Mọi người kinh ngạc đồng thanh hô lên, Lăng Tú còn khoa trương hơn, nàng bị sặc miếng rượu ho tới đỏ cả mặt.
“Ta đã có chồng rồi, trước tận thế ta đã kết hôn.”
Lão tam mặt buồn rầu ngồi xuống, lão đại lại đứng lên.
“Chu tiểu thư…”
Dương Tân xiết chặt nắm đấm, lòng căng thẳng.
“Ta cùng anh em ngưỡng mộ Chu tiểu thư đã lâu, nay mới được nhìn thấy. Ngoài đời quả nhiên Chu tiểu thư xinh đẹp hơn trên truyền hình rất nhiều. Ta muốn xin chữ ký của Chu tiểu thư.”
“Đúng vậy, Chu tiểu thư ký ta.”
“Ta cũng muốn có.”
Dương Tân thả lỏng một chút, chỉ cần không ai đánh chủ ý nàng là được.
Tiệc kéo dài tới gần nửa đêm, mọi người vui vẻ đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-song-lai-mot-kiep-an-mot-tram-cua-ta/3587283/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.