Chu Mộng Dao dường như ý thức được bản thân vì quá kích động nên đã ôm Lăng Tú. Giờ nàng có chút ngượng ngùng.
“Lăng tiểu thư, ta cũng không phải là cố ý ôm ngươi, ta…”
“Được rồi, không có chuyện gì hết, không sao.”
Liễu Nguyệt Vân đem Dương Tân còn đang bị ngất từ bên ngoài vào, ánh mắt nàng khẽ lướt qua Chu Mộng Dao nhưng không nói gì hết. Ai mà biết trong đầu nàng đang âm thầm so sánh.
“Cô nên chữa trị cho anh ta thì hơn.”
Liễu Nguyệt Vân nói xong liền cảm giác giọng nàng có chút lạnh nhạt. Nàng khẽ hắng giọng để trở về trạng thái bình thường.
“A? Đây chẳng phải là Hoắc tổng sao? Nhìn cũng thật thảm hại.”
Lăng Tú để ý đến Hoắc Thục Minh đang co rúm ở một góc, tên này đúng là mệnh lớn, tới giờ phút này vẫn còn sống.
“Lăng tỷ…”
Giọng trẻ con từ trên lầu vang lên, Hoắc Thuỵ Đông nhịn không được chạy xuống ôm lấy chân nàng. Hoắc Như Ngọc cũng lật đật bước theo ôm chân còn lại của nàng. Lăng Tú thở dài, cái nhà này từ dì tới cháu, ai cũng chiếm tiện nghi của nàng vậy.
Lăng Tú cởi chiếc áo khoác ngoài đưa cho Trác San San còn đang trần truồng nằm dưới đất. Mọi thứ rối loạn rất nhanh nhờ có Lăng Tú đã chỉnh tề. Dương Tân cùng Minh Phương dần tỉnh lại, Trác San San mặc quần áo đầy đủ ngồi một bên. Đám người phía ngoài bị giết sạch, không chừa một ai. Hoắc Thục Minh được mở khoá ở chân, giờ cũng được ngồi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-song-lai-mot-kiep-an-mot-tram-cua-ta/3587276/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.