“Xin hãy cứu chúng ta, xin hãy cứu chúng ta!”
Một người bà ôm theo đứa cháu nhỏ chạy ra chặn đường Lăng Tú, người bà gầy gò ốm yếu, mái tóc bạc lưa thưa, răng cũng đã bị rụng vài cái. Đứa bé trên tay bà mới chỉ lọt lòng chưa lâu, nằm trong chiếc khăn cũ kỹ, khuôn mặt đỏ hồng.
Liễu Nguyệt Vân vội đi tới đỡ lấy đứa bé.
“Lăng Tú, đứa nhỏ này đang bị sốt cao.”
“Trong nhóm chúng ta có ai biết về y học hay những thứ liên quan không?”
Vương Cầm rụt rè đứng ra.
“Ta đã học qua một khoá chăm sóc trẻ nhỏ cũng biết sơ sơ.”
Con trai Vương Cầm đã chết, đứa trẻ cũng chỉ mới hai tuổi bị phụ thân ăn sống trước mặt mẫu thân. Nàng cũng đã trải qua một cú shock lớn nên giờ đối mặt với đứa nhỏ này, tình mẫu tử của nàng lan tràn.
“Xem ra chúng ta vẫn cần một bác sĩ chính quy hoặc một dị năng giả hệ chữa trị.”
Nói đến đây mắt Lăng Tú sáng lên, phải rồi, Chu Mộng Dao, nàng là dị năng giả chữa trị.
Bà cụ già đột nhiên ho lên, thân thể run lẩy bẩy. Liễu Nguyệt Vân vội đỡ lấy bà cụ không để bà ngã ra đất.
“Cuối cùng ta cũng có thể yên tâm nhắm mắt.”
Nói xong bà trút hơi thở cuối cùng, bà cố gắng cầm cự mấy hôm nay vì đứa cháu duy nhất của bà. Cha mẹ nó đều đi làm xa, đã có đến hai tháng chưa về nhìn con. Đứa trẻ mới được bốn tháng tuổi gửi cho bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-song-lai-mot-kiep-an-mot-tram-cua-ta/3587268/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.