Buổi trưa, Liễu Nguyệt Vân được mọi người giao trọng trách đi lấy đồ ăn. Bọn hắn chỉ nghỉ ngơi một lúc rồi cả sáng lắp pin năng lượng mặt trời cũng như đi tìm nguồn nước đào giếng. Toàn bộ mười khu biệt thự đều bị bọn hắn đi đi lại lại.
Bọn họ buộc một sợi chỉ dài vào đồng hồ đeo tay. Tiếp đó cuốn sợi chỉ vào tay, khi đưa đến điểm có mạch nước ngầm, chiếc đồng hồ sẽ xoay vòng. Thả những viên sỏi vào lòng bàn tay có buộc đồng hồ cho đến khi đồng hồ ngừng xoay. Đếm số viên sỏi có trong tay, mỗi viên tương ứng với 1m. Có bao nhiêu viên sỏi trong tay thì mạch nước sâu bấy nhiêu mét. Cách làm này có thể đo chính xác độ nông sâu của mạch nước. Tổng cộng 50 viên sỏi, tương ứng 50m.
Mạch nước này gần căn biệt thự cuối cùng, sát với núi nhất. Mọi người bên này thay phiên nhau đào cả sáng, đám Lăng Tú cũng “bận rộn” chơi game đọc sách cả sáng. Thật là không có so sánh liền không có đau thương.
“Liễu tiểu thư, thế nào? Quen hơn rồi chứ?”
Lăng Tú lúc này đang ngồi ở bàn, bên cạnh là túi vật tư mà Liễu Nguyệt Vân đã mang đến.
“Cũng ổn hơn trước, có Lăng tiểu thư ta cảm giác an tâm hơn rất nhiều.”
“Các ngươi có bảy người phải không? Đồ ăn không thể cho quá nhiều, nuông chiều tạo ra kẻ vô ơn. Liễu tiểu thư cũng hiểu điều này chứ?”
Đạo lý này đương nhiên Liễu Nguyệt Vân hiểu, tất nhiên nàng cũng biết đây là Lăng Tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-song-lai-mot-kiep-an-mot-tram-cua-ta/3587257/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.