Tiếu Trệ cũng không nói ra những chuyện tiếp diễn sau đó nữa. Anh chỉ nói mình dường như nghe loáng thoáng được Lục Thời Minh nhắc đến hai chữ "linh tuyền" với "Tô Nhuyễn Nhuyễn".
Linh tuyền?
Linh tuyền gì?
Tất cả mọi người không biết chuyện Lục Thời Minh có không gian. Đã không biết hắn có không gian, vậy thì càng không biết linh tuyền. Manh mối dường như đến đó lại gián đoạn, mà tất cả chỉ chờ Lục Thời Minh tỉnh lại mới có thể giải đáp.
Yên tĩnh ngồi ở phía sau, Tô Nhuyễn Nhuyễn ôm Lục Thời Minh thất thần. Cô cúi đầu, nhìn Lục Thời Minh vẫn chưa tỉnh. Cơ thể gầy gầy của người đàn ông tựa trên Nam nhân đơn bạc thân thể tựa trên đầu gối cô, mái tóc đen rũ xuống che khuất khuôn mặt hắn, trên người hắn được đắp một tấm chăn, da trắng muốt, hơi thở yếu ớt, giống như một bức tượng ngọc không có sức sống.
Tô Nhuyễn Nhuyễn đưa tay mơn trớn khuôn mặt Lục Thời Minh, bỗng nhớ tới một chuyện. Linh tuyền trong không gian của Lục Thời Minh dường như vẫn luôn khô cạn. Bất kể đã làm* với cô bao nhiêu lần, linh tuyền vẫn khô cạn.
(trong bản tiếng Trung là vậy nè: "不管跟她转多少爱的圈圈都是干涸的。" cho tui hỏi "转爱" có nghĩa have sεメ không z mọi người)
Khả năng chữa lành của linh tuyền vô cùng mạnh mẽ. Thế nhưng cho tới bây giờ, vết bỏng trên người hắn vẫn chưa lành hoàn toàn. Điều đó đã chứng minh, cho tới giờ, linh tuyền chưa từng xuất hiện.
"Lục Thời Minh, em muốn vào không gian của anh, để em vào nhé."
Tô Nhuyễn Nhuyễn ôm đầu Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-moi-ngay-deu-tim-cach-chet/910317/chuong-49-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.