Vào trong phòng, Tô Nhuyễn Nhuyễn quay người, đè người đàn ông kia trên cửa, nhón chân lên hôn hắn. Nhưng cô quên mất trên mặt hắn đeo mặt nạ, nên cô chỉ hôn vào chiếc mặt nạ cứng ngắc.
Lục Thời Minh đưa tay, gỡ mặt nạ xuống, ôm lấy cô, bế lên.
Trong phòng rất tối, ngay cả rèm cũng không kéo ra. Tô Nhuyễn Nhuyễn thậm chí còn không nhìn thấy mặt hắn ở đâu. Cô chỉ cảm giác được tiếng hít thở nặng nề của hắn, từng chút từng chút phả vào mặt cô.
Hắn bỗng đè xuống. Trong bóng đêm, đôi mắt kia đỏ như mắt sói. Nhưng Tô Nhuyễn Nhuyễn lại cảm thấy chúng càng giống như hai ngọn lửa nhỏ đang lơ lửng.
Tô Nhuyễn Nhuyễn bị anh bạn trai hôn dữ dội đến không thở nổi.
"Em, em thở một hơi đã...Ưm ưm ưm..."
Không thể để cô thở một hơi sao? Phổi anh tốt như vậy sao không đi thi chạy marathon đi?
Cuối cùng cũng hôn xong.
Tô Nhuyễn Nhuyễn mềm nhũn nằm trong ngực hắn, bắt đầu chất vấn, "Cô gái kia là ai?"
Nhưng bởi vì giọng quá nhỏ, hơi thở dồn dập nên nghe như đang làm nũng.
"Cô ta tên là 'Tô Nhuyễn Nhuyễn'."
Chính là vị "nữ thần đại nhân" trong truyền thuyết kia.
Tô Nhuyễn Nhuyễn đưa tay sờ khuôn mặt mình.
"Em xinh hơn hay cô ta xinh?"
Tô Nhuyễn Nhuyễn nắm cánh tay hắn, chỉ cần trả lời một câu không hợp ý cô, cô liền vặn cánh tay này của hắn xuống, vặn xuống!
Người đàn ông kia trả lời: "Em xinh."
Tô Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy thật ngọt ngào.
"Sh... Nóng quá đi."
Bỗng nhiên, cánh tay mà Tô Nhuyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-moi-ngay-deu-tim-cach-chet/910306/chuong-43-2.html