*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tô Nhuyễn Nhuyễn ôm một lúc, còn chưa đẩy được người kia ngã, sau đó lúng túng lựa chọn dùng trí thông minh để nghiền ép.
Cô ngồi dậy, xoay người chạy, vừa chạy vừa ngoảnh đầu nhìn lại. Chỉ thấy người đàn ông áo xám kia đứng như trời trồng, cũng không đuổi theo cô, cú như vậy mà âm trầm nhìn chằm chằm cô, sau đó bỗng nhiên vung tay, cái tay kia kéo dài như cao su. Tô Nhuyễn Nhuyễn hoảng sợ nhìn tay cao su kia, chợt rẽ. Cái tay kia cũng rẽ theo cô. Cô lại rẽ, cái tay kia tiếp tục rẽ theo.
"Tô Nhuyễn Nhuyễn! Cô lại chạy loạn!"
Nghê Dương vừa mở cửa đã thấy Tô Nhuyễn Nhuyễn xông về phía mình.
"A a a a!"
Tô Nhuyễn Nhuyễn kêu to, rẽ sang bên.
Nghê Dương nhìn thấy cái tay kì quái kia, lập tức rút súng ra.
"Đoàng" một tiếng.
Tay cao không hao tổn gì, thậm chí còn hấp thu cả đạn?
Nghê Dương kinh sợ. Cô cắn răng, sử dụng dị năng lôi điện, lại thấy cái tay cao su kia lắc lắc, hấp thu cả dị năng lôi điện mà Nghê Dương vừa phát ra.
Ngay cả dị năng lôi điện cũng hấp thu?
Nghê Dương rất kinh ngạc.
Thứ này giống như miếng bọt biển, không thứ gì làm nó bị thương.
"Tô Nhuyễn Nhuyễn! Đây mẹ nó rốt cuộc là thứ gì!"
Nghê Dương nhanh chóng đóng cửa lại.
Tô Nhuyễn Nhuyễn đi đến bên cửa, vẻ mặt bối rối lạ thường nói: "Có thể là kẹo cao su."
Nghê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-moi-ngay-deu-tim-cach-chet/910298/chuong-39-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.