Doãn Sinh là một người mờ nhạt, là loại người mà khi bị ném vào trong biển người cũng sẽ không bị ai phát hiện. Cha mẹ ly dị, không người dạy dỗ, vì nguyên nhân gia đình đã dẫn đến tính cách u ám lại bi quan, chán đời của gã.
Thời điểm tận thế tới, gã đang nhốt mình trong phòng. Đây cũng chính là lý do vì sao ngay từ đầu gã có thể trốn qua một kiếp. Nhưng vì chuyện đồ ăn cho nên gã bắt buộc phải đi ra ngoài.
Thật ra đối với zombie, Doãn Sinh cũng không có gì sợ hãi. Thứ gã thật sự sợ hãi chính là loài người. Những người kia như bị điên, không quan tâm là người hay là zombie, bắt được liền giết. Ngày đó Doãn Sinh một mình ra ngoài kiếm vật tư, vất vả lắm mới tìm được hai cái bành mì lại bị người khác phát hiện.
Những người kia điên cuồng lao đến muốn cướp đồ của gã. Thậm chí ngay cả mấy đứa trẻ cũng có thể vì đồ ăn mà hung tợn cắn gã mấy phát, làm cho gã phải buông bánh mì trong tay ra.
Thời điểm đó, Doãn Sinh nghĩ, nếu như gã có thể không bị những kẻ kia nhìn thấy thì tốt biết bao. Doãn Sinh không biết, lúc đó nguyện vọng trong lòng mình mãnh liệt cỡ nào, gã chỉ biết là, chính gã biến mất rồi.
Những kẻ kia không nhìn thấy gã, đi vòng quanh tìm kiếm như lũ ruồi bọ không đầu. Doãn Sinh mang toàn bộ vật tư của bọn họ đi, sau đó mở cửa chính, thả cho zombie đi vào.
Những kẻ kia điên cuồng kêu to, cuồng loạn, bi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-moi-ngay-deu-tim-cach-chet/910270/chuong-25-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.