Lục Thời Minh phát sốt. Hai gò má trắng nõn của hắn ửng một màu hồng nhàn nhạt.
Dựa vào trong ngực Tô Nhuyễn Nhuyễn, suy yếu đáng thương lại bất lực.
Người đàn ông rất đẹp trai,tóc đen hơi ướt, thân thể thon gầy, đắp kín chăn, nhìn bộ dáng không còn sức lực như vậy cũng khiến người ta cảm thấy đau lòng.
"Đây là thuốc hạ sốt."
Nghê Dương từ chỗ bác sĩ cầm thuốc hạ sốt đến. Tô Nhuyễn Nhuyễn lập tức nhét vào trong miệng Lục Thời Minh.
Sao người đàn ông này không há miệng cơ chứ.
Tô Nhuyễn Nhuyễn không còn cách nào khác, chỉ có thể cưỡng ép hắn mở miệng ra.
"A!"
Hậu quả của việc cưỡng ép chính là Tô Nhuyễn Nhuyễn bị người đàn ông này hung hăng cắn một cái.
Hu hu hu.
Tô Nhuyễn Nhuyễn đau lòng thổi thổi cái tay nhỏ bị cắn đau của mình,nhịn lại ý muốn rót thuốc trừ sâu DDVP cho Lục Thời Minh, bắt đầu dỗ người kia uống thuốc.
"Đây là thuốc hạ sốt, anh uống đi cho khỏi bệnh."
Người đàn ông nhắm mắt, mi tâm cau lại, tựa hồ là đang gặp ác mộng. Hắn cảm giác được có một cái tay mềm nhũn sờ lấy mặt của hắn, mang theo nhiệt độ ấm áp, giống như kẹo đường. Giọng nói cũng rất êm tai, líu ríu bên tai, còn mang theo chút nũng nịu.
Lục Thời Minh có chút không muốn tỉnh lại.
Bởi vì thực sự là rất thoải mái.
Không chỉ bởi vì nơi hắn ngủ, mà do có giọng nói mềm như bông thì thầm bên tai hắn.
Tô Nhuyễn Nhuyễn thăm dò tính bóp bóp miệng của hắn. Người đàn ông cắn chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-moi-ngay-deu-tim-cach-chet/244912/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.