Chương 6: Ra tay 
Edit: Nukaly 
Lại nói chuyện tiếp trái tim đều nguội lạnh. 
Lâm Nhiễm dứt khoát thay đổi đề tài: “Nếu bác đã thức tỉnh dị năng cấp C rồi thì sao còn đi làm tài xế xe taxi ạ? Sao bác không làm thợ săn vậy?” 
Bác Diệp yếu ớt nói: “Nghề thợ săn kia quá nguy hiểm, bác không muốn làm." 
Đối với một số người mà nói, “Thợ săn ma" chỉ là công việc. Chẳng qua nghề này khác những nghề nghiệp khác ở chỗ, thợ săn này làm việc vô cùng nguy hiểm, thù lao cũng càng thêm phong phú. 
Nếu như cân nhắc ưu và khuyết điểm, nghĩ rằng giá cả không cao và không đáng để mạo hiểm, một số người sẽ từ bỏ việc sử dụng dị năng, chọn sống như một người bình thường. 
 "Nếu như cháu cũng thức tỉnh dị năng thì tốt biết mấy.” Tô Chức Cẩm không ngừng hâm mộ. 
Lâm Nhiễm bùi ngùi mãi thôi: “Thế giới bây giờ quá nguy hiểm, chỉ cần không để ý liền bị kéo vào trong cửa. Người có dị năng phòng thân còn tốt, không có dị năng chỉ có thể so độ may mắn." 
Bị thương, tàn tật hay thậm chí có chết rồi cũng chỉ có thể tự nhận mình không may mắn thôi. 
Bác Diệp: "Tất cả mọi người đều phải chấp nhận sống như vậy thôi.” 
Ba người câu được câu không nói chuyện phiếm, trong lúc đó Vân Lan lại đang suy tư một vấn đề. 
Lần trước Ellen vì cứu cô nên mới thức tỉnh dị năng, bây giờ bọn họ cũng đang ở hiểm cảnh như lúc trước, tình cảnh không quá khác so với đời trước, có khi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-de-nhat-cong-hoi/2826590/chuong-6.html