Edit: Nukaly
"Không cần." Ai ngờ Đinh Vũ lại từ chối.
"Vì sao?" Vân Lan còn chưa kịp mở miệng Hàn Nhất Bình đã hỏi trước.
Đinh Vũ quay mặt lại: “Bây giờ em đã có năng lực tự vệ rồi, không cần vệ sĩ."
Hàn Nhất Bình nhanh chân bước tới, duỗi tay một cái một phát đè chặt người lại.
Đinh Vũ : "! ! !"
"Thả tôi ra!" Cậu nhóc vừa tức vừa gấp.
"Không phải cậu có năng lực tự vệ sao? Thử phản kháng xem." Hàn Nhất Bình nói.
Nước thuốc, cuộn giấy, lá bùa đều đang nằm trong túi tiền, hai tay cậu nhóc lại bị bắt lại, sao có thể sờ được vào đống đạo cụ dùng một lần kia nữa?
Đinh Vũ lăn lộn nửa ngày cũng không rút tay ra được
"Lấy thực lực của caauj, ra ngoài không mang theo vệ sĩ quá nguy hiểm." Hàn Nhất Bình vừa nói vừa buông tay ra.
Đinh Vũ hung hăng trừng Hàn Nhất Bình một cái : "Vậy cũng không cần anh!"
“Hệ công kích cấp S, có thể đánh có thể đỡ, cậu nên suy nghĩ lại đi.” Hàn Nhất Bình vô cùng tích cực tự tiến cử.
Đinh Vũ từ chối trả lời.
"Nếu như em ấy đã không muốn thì cũng không cần miễn cưỡng." Vân Lan lên tiếng: “Tôi có thể đồng ý để anh nhập hội, nhưng công hội có luật lệ của công hội. Cơ bản nhất là anh không được quấy rối hay làm hại thành viên trong cùng hội."
“Tôi hiểu.” Hàn Nhất Bình nói.
Giao phó xong, Vân Lan quay đầu nhìn Đinh Vũ : "Thợ săn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-de-nhat-cong-hoi/2826518/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.