Edit: Nukaly
Vân Lan : " ...."
Làm việc càng ngày càng quá mức, không lẽ là già rồi nên ngày càng hồ đồ sao.
“Em đừng lo lắng, chị sẽ nghĩ biện pháp tìm người cho em.” Vân Lan đồng ý.
"Chị, cám ơn chị..." Năm nay Vân Tú 16 tuổi, còn là một nửa trẻ con, nghe vậy càng thêm uất ức, khóc vô cùng đau lòng.
"Trước mắt em tính thế nào?” Vân Lan hỏi.
Vân Tú xoa xoa nước mắt, nghẹn ngào trả lời: “Em không muốn trở về nhà họ Vân nữa, định tùy tiện tìm một khách sạn nào đó ở lại.”
Vân Lan đỡ trán: “Em ở trong khách sạn thì thào vào ký túc xá nhân viên của chị mà ở. Em cho chị chút thời gian, chị sẽ sai người đi tìm Anna cho em.”
“Vâng ạ.” Vân Tú ngoan ngoãn gật đầu.
Sau khi dắt người tới một căn phòng trống, cô dặn dò cô bé nghỉ ngơi thật tốt, Vân Lan dẫn theo Ellen rời khỏi —— Bây giờ cô không có chút đầu mối chút nào, cô định tìm Hiểu Sương để cô ấy bói xem có manh mối gì hay không.
Trên đường đi, Ellen nhẹ giọng hỏi: “Rõ ràng em đã không muốn có chút dính dáng gì với nhà họ Vân nữa rồi mà, sao em lại đồng ý giúp cô ấy? Hẳn là em biết, bây giờ em nhận em ấy vào chẳng khác nào công khai đối nghịch với nhà họ Vân, đối nghịch với ông Hải.”
Vân Lan thở dài: “Chẳng qua là em cảm thấy, nếu như đổi lại là em, nếu có một ngàg anh đột nhiên mất tích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-de-nhat-cong-hoi/2826262/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.