Khi Lâm Gia kiểm tra vết thương trên người Ngân Hổ, thì kinh ngạc phát hiện đa số vết thương đều đã khép lại, có vết thương nhỏ thậm chí đã lên da non, tốc độ khép lại thật sự vượt quá phạm vi hiểu biết của cô.
Đúng lúc này, hai người nhân viên y tế đẩy xe đến, trong tay người thanh niên đó còn cầm một thùng thịt bò lớn, người nọ thấy Lâm Gia đang xem vết thương trên người Ngân Hổ, cười nói với cô: "Con hổ trắng này thật là do cô nuôi lớn sao? Nó quả thực là kỳ tích. Động vật bị nhiễm virus zombie trong 48 giờ sẽ mất đi sức sống biến thành một cái xác không hồn, nhưng nó lại không có biến thành zombie, ngược lại sức sống càng thêm tràn trề, ngay cả gien cũng có biến đổi lớn, cũng giống như người..."
"Được rồi, đừng dong dài." Một người bác sĩ lớn tuổi khác nhanh chóng cắt ngang lời cậu ta nói, chỉ vào thùng thịt bò: "Còn không mau cho hổ trắng ăn đi."
Corey nhìn thùng thịt bò, kinh ngạc hỏi: "Tại sao lại là thịt bò chín? Loài hổ không phải đều ăn thịt tươi sao?"
Người bác sĩ trẻ tuổi nhìn nhìn Lâm Gia: "Chúng tôi cũng thấy kỳ quái, không biết tại sao hổ trắng không chịu ăn thịt tươi, chỉ ăn thịt chín. Quý cô, trước đây ngài đều cho nó ăn thịt chín sao?"
Lâm Gia nghe vậy ngẩn ra, trước đây Ngân Hổ chỉ thích ăn thịt tươi thôi, lâu lâu cũng chịu ăn một chút thịt chín nhưng bất quá cũng chỉ là ăn chơi, nếu như có thịt tươi nó tuyệt đối không bao giờ đụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-dan-thu/87965/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.