"Hay là để tôi làm đi! Tiểu Gia mới ra viện, cần nghỉ ngơi." Lâm Gia còn chưa nói hết thì ở cửa bỗng truyền đến có người tiếp lời, thì ra là Dương Kiện đã làm xong thủ tục xuất viện trở lại.
Hoffman đi theo phía sau anh đi vào phòng bệnh, thấy tình hình này liền nhíu mày nói thầm: "Sao lại nhiều người như vậy..."
Cain đưa tay vuốt mặt, ngượng ngùng nói: "Tôi TM thật hồ đồ! Chỉ nghĩ đến ăn đồ ăn tiểu Gia làm mà quên mất cơ thể cô ấy còn chưa phục hồi như cũ... thật xin lỗi."
Lâm Gia cười nói: "Đâu có nghiêm trọng như vậy. Cơ thể em đã hoàn toàn khoẻ lại rồi, có thể chạy có thể nhảy, nấu cơm thì có là gì. Giữa trưa em sẽ xuống bếp làm mấy món thật ngon cho các anh ăn."
Dương Kiện vội nói: "Vẫn nên để anh làm cho, em về nhà nghỉ ngơi mấy ngày đi." Lâm Gia không kiên trì nữa, dù sao tay nghề của Dương Kiện cũng tốt hơn cô nhiều lắm, bấu không được hắn mỗi ngày nấu cơm cho mình ăn.
Sau khi Lâm Gia ký tên trên hồ sơ bệnh án Hoffman mang đến xong, cô nhẹ giọng hỏi anh: "Thượng tá Hoffman, nếu không anh cũng đến nhà tôi cùng ăn cơm trưa đi?"
Cain cướp lời nói: "Cậu ta là người bận rộn, làm sao có thời gian mà đến chứ."
Hoffman khép tập văn kiện lại, nâng mắt mỉm cười: "Được, cảm ơn em."
Cain nhìn chằm chằm Hoffman nửa ngày, trong lòng réo chuông cảnh báo mãnh liệt. Anh chưa được Lâm Gia đồng ý, nếu muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-dan-thu/3236199/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.