"Sau khi ma chủng buông xuống, người trẻ tuổi trong nhà ta đều không có dị năng, ngược lại, hai ông bà già ta lại có được khả năng kỳ lạ. Ông già nhà ta, ông ấy có khả năng làm xoa dịu cảm xúc người khác." 
"À, đó là dị năng hệ tinh thần." Sở Thiên Tầm nói. 
Thì ra bạn già của Phùng bà bà cũng là người cầu nguyện, cô nghĩ thầm trong lòng. 
Vì an toàn, Sở Thiên Tầm không nói cho người khác biết dị năng cũng như cấp bậc của cô. 
Vì vậy phần lớn những người bên cạnh cô vẫn nghĩ dị năng của cô là hệ tốc độ cấp thấp. 
Hiện nay cũng chỉ có Cao Yến và Diệp Bùi Thiên từng được cô hỗ trợ là có thể đoán được dị năng thực sự của Sở Thiên Tầm là hệ tinh thần. 
"Đúng vậy, đúng là dị năng hệ tinh thần. Dị năng của hai người bọn ta đều không có khả năng tấn công, những người đó che mặt xông vào nhà bọn ta, cướp mọi thứ trong nhà, sau khi phát hiện dị năng của lão già liền mang ông ấy đi. Bọn nhỏ nhà ta trong lúc phản kháng.." Phùng bà bà tạm dừng một chút, quay mặt đi. 
"Sau đó hai người chúng ta đều bị đưa đến phòng thí nghiệm, ta mới biết những tên khốn làm việc như ma quỷ này bình thường đều khoác trên mình chiếc áo thánh đồ của Thánh Thiên Sứ." 
"Lão già lúc sắp chết, đều dùng dị năng của mình để trấn an cảm xúc của ta, đừng quá đau buồn vì cái chết của ông ấy. Dị năng của ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-chi-ma-chung-hang-lam/3348820/chuong-42-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.