Đến ngày thứ hai, vết thương nghiêm trọng ở chân của Sở Thiên Tầm về cơ bản đã bình phục. Diệp Bùi Thiên thậm chí còn có thể di chuyển sớm hơn so với cô.
Phải biết việc tái tạo cơ thể còn khó hơn nhiều so với việc chữa lành vết thương, cho dù đến mười năm sau tận thế, phần lớn thánh đồ chữa trị cũng không thể tái tạo được tứ chi bị cắt đứt.
Trong trí nhớ Sở Thiên Tâm, trong những người cô từng gặp, người có thể dùng thuật chữa trị để nối lại các chi bị đứt rời chỉ có thánh y Hàn Hữu Minh tiếng tăm lừng lẫy của Lộ Đảo.
Có thể thấy khả năng khôi phục của Diệp Bùi Thiên đã đạt đến trình độ cường đại cỡ nào.
Chân Sở Thiên Tầm vừa lành đã ngay lập tức lên núi xuống sông thu thập nguyên liệu nấu ăn.
Mọi người có đôi khi lại thấy vô cùng kì lạ, những nữ sinh thành phố ở độ tuổi này như cô vốn nên vùi đầu học tập, không phân biệt được ngũ cốc mới phải.
Nhưng cô lại giống như cực kì quen thuộc với cuộc sống hoang dã này, không chỉ có thể phân biệt mỗi một loại đồ ăn có thể ăn mà còn có thể khéo léo đặt bẫy để bắt được con mồi.
Ngày hôm đó lúc chạng vạng tối, bọn họ tìm thấy một nguồn nước, mọi người vừa dựng bếp lò rồi đốt lửa trại lên. Sở Thiên Tầm đã dùng một cọc tre vót nhọt ghim hai con cá lớn đang nhảy loạn quay trở lại. Cô kéo ống quần, đi chân đất, một tay cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-chi-ma-chung-hang-lam/3325903/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.