Trung tâm cứu trợ từ thiện Thánh Thiên Sứ, ban đầu là một viện nghiên cứu dược phẩm.
Giờ phút này, trên tầng cao nhất của một tòa nhà thí nghiệm nào đó trong trung tâm, Phó Oánh Ngọc vừa ngâm nga một bài hát, vừa rửa sạch hai tay của mình.
Dòng máu đỏ trên tay cô ta được rửa sạch, theo dòng nước chảy vào cống thoát nước.
Phó Oánh Ngọc trông có vẻ thoải mái, đôi môi đỏ mọng hơi nhếch lên, hiển nhiên là tâm trạng đang vô cùng sung sướng.
"Cô lại làm gì hắn?" Một người đàn ông có mái tóc bạc, mặc áo khoác trắng vào phòng thí nghiệm, vẻ mặt có chút lo lắng: "Tôi đã nói cô bao nhiêu lần rồi, hắn là đối tượng thí nghiệm quan trọng, đừng có đối xử với hắn như vậy."
Phó Oánh Ngọc quay lại, dùng một khăn tay trắng toát nhẹ nhàng lau sạch tay mình.
Đôi môi anh đào hơi vểnh lên, đôi mi thanh tú khẽ cau lại: "Tiến sĩ, sống trong thế giới hỗn loạn như vậy, làm gì còn ai có thể giữ được tâm trạng bình thường đâu, tôi chẳng qua chỉ là phát tiết một chút mà thôi."
Cô ta khoát một tay lên vai vị tiến sĩ kia, ghé sát vào tai ông ta, hơi thở như lan: "Hắn thật quá hoàn mỹ, chỉ có hắn mới khiến tôi tận hứng, cho dù tôi có đối xử với hắn thế nào, cũng không cần lo lắng hắn sẽ chết. Mã tiến sĩ, không phải ngài cũng giống tôi sao? Ngài làm những chuyện như vậy đối với hắn, không phải còn quá đáng hơn cả tôi sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-chi-ma-chung-hang-lam/3316695/chuong-34-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.