Khi bọn họ đi qua sân thể dục, nhìn thấy ông lão mới nhận đồ ăn vừa rồi đang ngồi bên sân thể dục cho đứa cháu trai khoảng bảy tám tuổi của mình ăn mì. 
Đồ ăn chỉ có một ít, cháu trai thì đói bụng cả một ngày. Khiến ông không nỡ ăn quá hai miếng, để phần lớn chỗ mì không chút dinh dưỡng cho cháu trai nhỏ của mình. 
Khi ba người đi ngang qua, Cao Yến bị tụt lại phía sau. 
Thấy Sở Thiên Tầm không để ý, Cao Yến nhanh chóng ngồi xổm xuống, bỏ một quả trứng chim nướng chín trong túi vào trong cái bát đó. 
Trứng chim là trên đường đến đây, Sở Thiên Tầm cố ý leo lên cây lấy được, nướng chín rồi đưa mỗi người hai cái. 
Cao Yến lúc đó không nỡ ăn hết một lần nên để lại một cái trong túi. 
Sở Thiên Tầm nhìn cô ấy một cái, không nói gì. 
Trong đầu cô hiện lên dáng vẻ Cao Yến từng hung ác giật lấy thức ăn trong tay một đứa bé. 
Chị Yến hoàn toàn khác với con người trước đây mà cô biết. Sở Thiên Tầm thầm nghĩ. 
Ba người bước vào nhà ăn kia. 
Đồ ăn trong nhà ăn mặc dù không ngon bằng trước tận thế nhưng rõ ràng là tốt hơn nhiều so với những gì được phát ở sân tập kia. 
Có cơm, có bánh bao, còn có một ít thịt rau mà thời điểm này rất hiếm có. Đương nhiên, giá cả cũng vô cùng đắt đỏ. 
Nếu sẵn sàng chi tiền, thậm chí còn có thể yêu cầu đầu bếp nấu một bát mì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-chi-ma-chung-hang-lam/3315970/chuong-33-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.